Ngày thứ hai, Phong Hàn mang theo Mạc Khanh Vân vào trong cung khấu tạ Hoàng thượng, Hoàng hậu.
Mạc Khanh Vân xuyên qua bức màn nhìn người cưỡi ngựa phía trước. Trong ấn tượng mà Phong Hàn để lại cho y vĩnh viễn là bóng dáng cao lớn như vậy.
Trong lòng Phong Hàn lại không dễ chịu, trước khi gặp Mạc Khanh Vân thì lại muốn nhanh chóng đưa y về bên cạnh mình; sau khi gặp người rồi lại sợ hãi không dám đến gần, trong lòng như luôn bị sự áy náy và khổ sở tràn đầy ngăn cản. Nếu Mạc Khanh Vân biết được kiếp trước của mình, không biết y còn có thể thích mình hay không.
Xe ngựa tới trước cửa cung, Phong Hàn mới nhớ rằng đời trước mình thậm chí còn chưa từng dừng lại đợi Mạc Khanh Vân, khi đó trong lòng Mạc Khanh Vân là loại tâm trạng thế nào, Phong Hàn đứng dưới xe ngựa nhìn tiểu thị nâng Mạc Khanh Vân xuống.
Mạc Khanh Vân nhìn về phía Phong Hàn, nhưng chỉ thấy vẻ né tránh của hắn, nhíu mày bước khẽ đến, nhẹ nhàng gọi một tiếng "Vương gia".
Phong Hàn cúi đầu: "Đi thôi".
Trong tẩm cung của Hoàng hậu, Minh Sùng đế và Hoàng hậu tiếp kiến Phong Hàn và Mạc Khanh Vân tại chính điện.
Minh Sùng đế nhìn nhìn hai người đang quỳ trong điện liền mở miệng kêu: "Được rồi, bình thân đi".
Hoàng hậu âm thầm quan sát thần sắc của Phong Hàn và Mạc Khanh Vân, trong lòng có chút quan tâm, khẽ giơ tay lên. Cung nhân bên cạnh nhanh chóng dâng lên một cái hộp gấm.
Mạc Khanh Vân nhận cái hộp, lại dập đầu cảm tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-doc-sung-hoang-hau/993974/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.