Vào Minh Sùng năm thứ chín, đông chí tuyết rơi lả tả ba ngày hai đêm.
Trong thiên lao phía Bắc của Nhược Thành có giam giữ một người, có lẽ sợ cho dù là xích sắt hắn cũng có thể trốn thoát, nên trên người này bị móc cả vào xương quai xanh.
Bên ngoài thường xuyên truyền đến tiếng kêu thảm thiết, cho đến khi bị hành hình đến mức thở không nổi, Phong Hàn cắn răng căm ghét trừng người trước mắt, người nọ sợ hãi trong chớp mắt rồi ánh mắt chợt trở nên kiên định ngay sau đó.
"Vương gia, ngài nên thành thật ký tên đi, đỡ phải có nhiều người vì ngài mà chịu khổ, ngài cũng thật nhẫn tâm". Mạnh Hòa An tránh né ánh mắt của người trong nhà lao khóa định trên người.
Phong Hàn cười lạnh hai tiếng: "Là ta mắt bị mù, ngày xưa là huynh đệ đồng sinh cộng tử trên chiến trường, lại vì nữ nhân mà phản bội ta, thật buồn cười".
"Hôm nay ta tới đây cũng đã nhìn trên tình nghĩa ngày xưa. Vương gia nếu không muốn chịu thêm đau khổ, không bằng sớm chút ký tên nhận tội đi. Thắng làm vua, thua làm giặc, ta tin tưởng Vương gia hiểu được đạo lý này". Mạnh Hòa An không muốn nhiều lời thêm với Phong Hàn, lúc này gã đã không còn đường lui nữa.
Trong lúc hai người đang nói, ngục tốt kéo một người đến gian ngục này. Cả người Mạc Khanh Vân đau khổ bất kham nhắm chặt mắt, Phong Hàn giật mình, nhìn người bị ném trên mặt đất.
"Khanh Vân, Khanh Vân!". Phong Hàn hô lên hai tiếng, ngẩng đầu trừng mắt Mạnh Hòa An. "Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-doc-sung-hoang-hau/993966/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.