Ngày hai mươi tháng hai năm Thái An thứ mười chín, đúng vào ngày Đằng Huy Nguyệt cập quan tròn mười sáu tuổi, đại điển Minh đế nhường ngôi cho đích trưởng tử, Đoan Thừa Vương Tề Minh Diệu, cùng với đại điển phong hậu, được cử hành long trọng ở hoàng thành Kiến Khang.
Ngày là do Minh đế quyết định. Đại điển phong hậu cùng ngày thì do Tề Minh Diệu đề xuất. Về người trước, các đại thần không thể có ý kiến gì, còn người sau thì bất đồng. Nhưng khi họ đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt khuyên bảo Tề Minh Diệu chuyện này không hợp quy củ, Minh đế chỉ phê một chữ “Chuẩn” vào tấu chương, khiến cho tất cả lời lẽ của bọn họ đều nghẹn trong cổ họng.
Tề Minh Diệu đưa ra lý do đúng lúc: “Ý của phụ hoàng, nhất định là không muốn bản vương gióng trống khua chiêng chuyện phong hậu.”
Trân phi hoăng, Minh đế tâm tàn ý lạnh quyết định nhường ngôi, đối với Minh đế, việc này không hề đáng để vui mừng. Nếu sau đại điển nhường ngôi lại có một đại điển phong hậu long trọng, sẽ lại nhắc nhở Minh đế một lần rằng hắn không thể phong hậu cho Trân phi hắn yêu thương nhất, quả thật không ổn lắm. Các đại thần lập tức nghe huyền ca biết nhã ý.
Nhưng có một vài người lại có cách giải thích khác. Phong hậu vào đúng ngày Đoan Thừa Vương phi Đằng Huy Nguyệt cập quan, chẳng phải chính là món quà sinh nhật cập quan tốt nhất sao? Vậy mà ngay cả Minh đế cũng gật đầu đồng ý. Nếu đúng là thế, vậy thì thật sự hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-truong-ung-chu/1214415/quyen-3-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.