Ý chỉ này như đất bằng dậy sóng, khiến cho trên dưới Nguyên Trưng triều đều choáng váng.
Văn võ bá quan được Tề Minh Diệu dẫn đầu, quỳ gối trước chùa Hộ Quốc, cầu xin Minh đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Thế nhưng đã quỳ suốt ba canh giờ, ngay cả một vài cựu thần không thể chống đỡ nổi mà ngất xỉu, cũng chỉ nhận được một câu đáp lại “Ý trẫm đã quyết, các khanh không cần nhiều lời” của Minh đế.
Có người suy nghĩ nhanh nhạy đã vào cung cầu kiến Trịnh Thái hậu, hy vọng Trịnh Thái hậu khuyên giải Minh đế, Trịnh Thái hậu bất đắc dĩ nói: “Người ở tâm không ở, ích gì với giang sơn. Nếu Hoàng đế đã hạ ý chỉ, quân vô hí ngôn, ai gia cũng bất lực.”
Sau khi Trịnh Thái hậu đã tỏ thái độ như thế, tình hình bắt đầu nghiêng lệch.
Từ ngay đăng cơ tới nay, Minh đế vẫn luôn anh minh hiền đức, khôn ngoan tài cán khiến cả triều cúi đầu xưng thần, nhưng từ khi Trân phi xuất hiện, quả thật những hành vi của Minh đế đã làm mọi người khá thất vọng. Còn Tề Minh Diệu, sau khi được phong làm Đoan Thừa Thân Vương, ai ai cũng chứng kiến những biểu hiện xử lý chính sự thay Minh đế của hắn, là người có khả năng trở thành trữ quân nhất trong cảm nhận của tất cả mọi người. Vốn dĩ mọi người đều nghĩ dựa vào tuổi tác của Minh đế, nhất định có thể làm đế hoàng thêm hai mươi, ba mươi năm nữa, rồi mới đến lượt Tề Minh Diệu kế vị. Hiện giờ thời điểm lại nhanh như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-truong-ung-chu/1214412/quyen-3-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.