Minh đế đang phê tấu chương trong Ngự Thư Phòng, thái giám nội thị Tô Thuận hầu hạ ở một bên.
Một tiểu thái giám nhón chân, đi tới không tạo thành tiếng động, thì thầm mấy câu vào tai Tô Thuận.
Trong mắt Tô Thuận xuất hiện chút kinh ngạc, gật đầu rồi cho tiểu thái giám kia ra ngoài.
“Chuyện gì?” Minh đế nhìn tấu chương, không ngẩng đầu lên, hỏi.
Tô Thuận cúi người nói: “Bẩm Hoàng thượng, Nguyệt điện hạ đến đây qua mật đạo. Nguyệt điện có dặn không làm kinh động đến Hoàng thượng, nhưng…” Dù thế nào bọn họ cũng phải báo lại với Minh đế.
Đột nhiên Nguyên Trưng Ung chủ đến đây vào giờ này, chắc hẳn đã có chuyện gì đó.
Minh đế nghe vậy, buông tấu chương xuống rồi đứng lên, không nói gì mà đi về tẩm điện.
Tới tẩm điện, Minh đế khoát tay cho người hầu lui xuống, đi vào trong một mình.
Vào bên trong, chỉ thấy trên long sàng rộng lớn có một đống tròn tròn, che đậy kín đáo chặt chẽ, chỉ có một mái tóc đen dài lộ ra ngoài.
Nghiêng tai nghe cẩn thận, có thể nghe thấy mấy tiếng nức nở nhỏ như muỗi kêu.
Trong lòng Minh đế hơi nôn nóng, lên giường, ôm cả người cả chăn.
Đằng Huy Nguyệt bị bất ngờ, để cho khuôn mặt đẫm nước mắt bại lộ trước mặt Minh đế. Đôi mắt cậu đỏ bừng, ngửa đầu nhìn Minh đế, mang theo chút ủy khuất và thương tâm.
“A Việt, nói cho cữu cữu xảy ra chuyện gì?” Minh đế hỏi.
Đằng Huy Nguyệt lớn lên trong sự chiều chuộng dung túng của biết bao nhiêu người quyền cao chức trọng, luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-truong-ung-chu/1214383/quyen-3-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.