“Không được!”
Trịnh Thái hậu vừa mới dứt lời, đã có hai giọng nói đồng thời vang lên.
Đằng Huy Nguyệt sắp bảy tuổi, thân thể dài hơn một chút, ngồi trên đùi Minh đế đã cao đến gần bằng ngực hắn, ngũ quan càng xinh đẹp hơn, trong đôi mắt như có ánh mặt trời tỏa sáng, lúc lưu chuyển trông linh động liễm diễm, khiến người ta muốn mang toàn bộ những thứ đẹp nhất trên đời đến trước mặt cậu, chỉ để có được nụ cười của cậu.
Tính tình hay dính vào Minh đế của cậu rất mạnh mẽ, cho dù đã trở thành ca ca, ở trước mặt đệ đệ Đằng Huy Nhiên, vẫn tự động chạy đến ngồi lên đùi Minh đế, vững vàng chiếm lấy vị trí chỉ thuộc về riêng mình.
Minh đế vòng tay ra phía trước ôm lấy eo cậu, để cậu tựa vào ngực mình thật thoải mái. Có Đằng Huy Nhiên với thân phận ngang bằng ở đây, dường như Đằng Huy Nguyệt cảm thấy nguy hiểm, trở nên quấn lấy người ta chặt hơn. Minh đế hoàn toàn không thấy phiền phức, ngược lại còn cho thế này là rất thú vị, cực kỳ dung túng cậu.
Đừng nói Minh đế đã hứa với Đằng Huy Nguyệt sẽ “sủng ái cậu nhiều nhất”, cho dù không có lời hứa này, Minh đế cũng sẽ không thân thiết với Đằng Huy Nhiên giống như với Đằng Huy Nguyệt. Mặc dù Đằng Huy Nhiên bé tí xíu cũng rất ngây thơ đáng yêu, ngọt ngào làm người ta thích thú, nhưng thật sự Minh đế thấy nó chẳng đáng yêu bằng một nửa Đằng Huy Nguyệt, không có nỗi xúc động muốn bế nó. Hơn nữa, nhìn vào dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-truong-ung-chu/1214354/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.