Tề Minh Diệu hơi nhíu mi lại. Bởi vì Đằng Kỳ Dật lại dám lườm Đằng Huy Nguyệt như vậy. Nếu bình thường Đằng Huy Nguyệt đều bị đối xử như vậy khi ở phủ An Quốc công…
“A Diệu, sao vậy?” Đằng Huy Nguyệt quơ nắm tay.
“… Hắn rất vô lễ với đệ.” Tề Minh Diệu không vui, nói. Nếu ở trong cung, có người làm như thế, tuyệt đối sẽ bị Đằng Huy Nguyệt quất roi. A Việt chính là Ung chủ điện hạ tôn quý nhất Nguyên Trưng triều do Minh đế sắc phong mà!
“A Diệu thích hắn sao?” Đằng Huy Nguyệt hỏi.
“Đương nhiên là không.” Tề Minh Diệu vội vàng phủ nhận. “A Việt ghét hắn, không phải sao? Vậy ta cũng ghét hắn!”
Đằng Huy Nguyệt rất hài lòng với câu trả lời của hắn. Quả nhiên “dạy dỗ” nhiều năm như vậy, hiệu quả không tồi.
“Ta cũng ghét hắn.” Bất chợt, Tề Minh Viêm chen một câu vào.
Không thể phủ nhận, Đằng Huy Nguyệt nghe xong có chút kinh ngạc. Cậu nghiêng đầu nhìn Tề Minh Viêm mà mình không thể nào thân thiết nổi, chỉ thấy vẻ mặt hắn rất nghiêm túc.
“Ta không chơi với hắn.” Đằng Huy Nguyệt vẫn nhìn Tề Minh Viêm, nói.
“Vậy ta, ta cũng không chơi với hắn.” Tề Minh Viêm có chút căng thẳng, mặt đỏ lên, nói lắp bắp.
Đằng Huy Nguyệt bật cười! Không biết tại sao đột nhiên cảm thấy trông Tề Minh Viêm thuận mắt hơn không ít! Hoặc là, cậu có thể thay đổi một chút xem…
Đằng Huy Nguyệt luôn không coi Đằng Kỳ Dật ra gì. Bất luận là người hay vật gì, Đằng Kỳ Dật cũng muốn tranh giành với cậu. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-truong-ung-chu/1214340/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.