Mỗi lần Tề Minh Diệu cầm cái gì đến, Đằng Huy Nguyệt đều vỗ tay nói “Cơm cơm”, vì thế Minh đế không hề do dự tặng tất cả “Cơm cơm” cho bé.
Sau cùng thấy dường như thể lực của Tề Minh Diệu không chịu nổi nữa, tất cả những thứ mà thái giám nội thị Tô Thuận cầm đã chất thàng một ngọn núi nhỏ, Minh đế vung tay lên, dứt khoát tặng toàn bộ mọi thứ trong lễ chọn đồ vật đoán tương lai cho bé.
Những người đứng ngoài xem ban đầu là kinh ngạc đến nỗi mắt miệng rung rẩy, cuối cùng là chết lặng, không thể không thừa nhận bọn họ đã được mở mang tầm mắt khi chứng kiến một lễ chọn đồ vật đoán tương lai không giống người thường, vị trí của Nguyên Trưng Ung chủ Đằng Huy Nguyệt mới ra lò trong lòng Minh đế có vẻ tăng thêm mấy phần.
Lễ chọn đồ vật đoán tương lai kết thúc, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người trong phủ An Quốc công, phủ Công chúa, Nhữ Nam vương phủ, Minh đế bế Đằng Huy Nguyệt nói: “Trẫm còn có chính vụ phải xử lý, các vị tự giải tán đi.” Sau đó, không hề có áp lực đi ra ngoài Tường Hòa điện.
____ Xử lý chính vụ mà cần phải mang theo Đằng Huy Nguyệt mới tròn một tuổi đi cùng sao? Bọn họ vẫn đang chờ được bế tiểu đông tây này mà!
Trong đó An Quốc công Thế tử Đằng Kỳ Sơn là người muốn giậm chân nhất! Hắn đã chuẩn bị rất tốt để dạy bảo nhi tử nhà mình, để bé gọi một tiếng “Cha” mà! Minh đế thối tha không biết xấu hổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-truong-ung-chu/1214329/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.