Bên ngoài quân doanh rét lạnh vô cùng, nhưng ở trong doanh trướng trong tận đáy lòng Ôn Như Ngọc lại vô cùng cảm thấy ấm áp.
Thế giới muôn vàn biến hóa, mà trên thực tế, có thể gặp được một người muốn bên cạnh nhau lại vô cùng gian nan, lần đầu tiên khi Ôn Như Ngọc tỉnh lại, y trước nay không ngờ tới, y lại ở chỗ này, sẽ ở trong hoàng cung, yêu một tiểu hoàng tử nhỏ hơn y năm tuổi, sẽ cùng với người này, nắm tay cả đời, đầu bạc giai lão.
Tình yêu đối với y mà nói, là một khái niệm trống rỗng, y ở hiện đại, 30 tuổi, vẫn không hiểu rốt cuộc ái là gì, tình yêu là cái chi.
Mà ở nơi này, ở cái triều đại này, bởi vì một lần gặp gỡ, một lần dạy dỗ, một lần làm bạn, liền dần dần hiểu được cái chữ ‘yêu’ này.
Tình yêu đối với y mà nói, không hề là khái niệm trống rỗng, bởi vì, trong tận đáy lòng y đã có một người, dần dần mà hiểu rõ cái gọi là ‘tình yêu’ rốt cuộc là định nghĩa gì.
Cho dù thời cơ và địa điểm đều không đúng, nhưng Ôn Như Ngọc vẫn mạc danh hưởng thụ, cùng chính người mình yêu, cảm giác tâm đầu ý hợp, y cảm thấy, thực vui vẻ, rất vui sướng.
Vũ Văn Bùi ôm Ôn Như Ngọc, tại trong doanh trướng lạnh lẽo, có vẻ nơi đây chỉ còn lại ôn nhu.
Hai người đã bày tỏ, cũng xác nhận quan hệ, cho nên, cũng không hề có điều cố kỵ, Vũ Văn Bùi ôm eo Ôn Như Ngọc, khiến Ôn Như Ngọc dựa vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-de-su/1314692/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.