Bên ngoài trướng bồng một trận tiếng bước chân tất tất tốt tốt, không bao lâu Ngọc Nhi liền dẫn theo ngự y cũng mấy lão ma ma vén mành đi vào.
Khóe mắt nhìn thấy Cố Sanh hoảng sợ đứng cạnh cửa, Ngọc Nhi trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng không kịp hỏi nhiều, dẫn theo lão thái y đi đến bên giường, dọn ghế mời hắn ngồi xuống.
Mấy lão ma ma vắt khô khăn mặt trong bồn nước, tiến lên cẩn cẩn dực dực lau mồ hôi cho Cửu Điện Hạ.
Đi theo còn có hai vị viện phán trẻ tuổi của thái y viện, đang muốn hỏi Ngọc Nhi hôm nay điện hạ ăn gì, phía sau đã truyền đến nhắc nhở yếu ớt của Cố Sanh: “Điện hạ không bệnh, là vỡ lòng rồi!”
Vừa nói ra, mọi người nhất tề nhìn về phía Cố Sanh.
Trong trướng yên lặng chốc lát, vẫn là Cố Sanh gấp khó dằn nổi: “Các vị ngự y đại nhân, mau phối chế khư ô thang đi, điện hạ hiện tại rất khó chịu! Vi thần cũng phải uống một chén, bằng không không có cách nào đến gần hầu hạ điện hạ!”
Lời này giống như đánh thức mọi người, Ngọc Nhi giật mình nhất phách ba chưởng hô: “Đại nhân, ngài mau xem có phải thực sự hay không?”
Lão thái y vội vàng xem mạch, không được chốc lát liền kϊƈɦ động đứng lên, quỳ xuống đất, dập đầu tuyên bố: “Chúc mừng Cửu Điện Hạ! Siêu phẩm vỡ lòng là đại hỉ của Ngô triều!”
Mọi người nghe vậy đều là kinh hỉ vạn phần, đều quỳ xuống đất dập đầu ăn mừng.
“Đứng dậy đi.” Cửu Điện Hạ trêи mặt không ngừng đổ mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-de-quoc-sung-phi/1513995/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.