Trầm thị bên kia cũng có chút ngồi không yên, các ma ma trong viện ngoài viện sớm đem chuyện chính viện được thưởng trang sức thổi lên trời, cái gì giá trị nghìn lượng, nói sinh động y như thật, khiến trong lòng Trầm thị ít nhiều có một chút bất an, càng bám lấy Cố Huyền Thanh không buông tay, rất sợ hắn đến chính phòng xem thử. 
Cố Nhiêu cũng không hai lời, trực tiếp quay về phòng ngủ, ngồi vào trước đài trang điểm, đem tất cả đồ trang sức gầy đây đại hoàng tử ban cho cắm ở trêи búi tóc, còn cố ý xuất môn, đi vào lương đình trong viện, diễu võ dương oai ngồi hồi lâu, để các ma ma bên chính phòng thấy rõ rồi ngậm miệng lại. 
Chỉ tiếc đồ trang sức của nàng, bất quá là một chút phàm vật, ngay cả trong các cửa hiệu kim hoàng đều có thể nhìn thấy, ngược lại càng làm cho người khác dễ nhận thấy sự quý trọng của thanh nháo nga kia. 
Cố Nhiêu lại hồn nhiên chẳng biết, như cũ vẻ mặt đắc ý đi hai ba vòng trong viện mới trở lại tây sương. 
Cố Sanh không chút nào bị bầu không khí vui mừng của chính viện ảnh hưởng, bữa tối qua đi, nàng sớm tiến vào đệm chăn, che đầu giả vờ ngủ. 
Trong lòng vẫn nhớ đến chuyện xảy ra ban ngày, càng nghĩ càng thanh tỉnh, chờ Nhan Thị đi vào giấc ngủ, nàng vẫn mở to mắt, nhìn trần nhà đen kịt. 
Trái lo phải nghĩ, tâm tư của Cố Sanh dần dần trở nên rõ ràng, thì ra, nàng thất vọng cũng không phải bởi vì bị phạt cùng thất sủng. 
Nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-de-quoc-sung-phi/1513956/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.