Lantis lặp lại thời gian Vân Thiên Dật cường điệu —— trong tã lót sao?
Đời sau của hải tộc, trước ba tuổi có nửa người là đuôi cá, xem ra người nhà họ Vân cũng đã sớm biết thân phận Vân Cảnh Hàm, cũng ăn ý che giấu đến bây giờ.
Lantis ngẩng đầu nhìn khỉ con ở trên nhánh cây tháo chạy tới chạy lui, đứng chắp tay, "Ta không muốn nhúng tay, nhưng ngươi phải biết, hải tộc rất coi trọng đời sau, sớm muộn gì cũng có một ngày bọn họ sẽ đem đời sau lưu lạc ở bên ngoài về nhà."
Mục đích của Feara, Vân Thiên Dật làm sao có khả năng không đoán ra được.
"Cảm ơn đã nhắc nhở, chỉ có điều tôi sẽ đem một ngày kia kéo dài về sau, cho nên không có cơ hội đến."
Trên đường trở về, theo yêu cầu của Nam Kính và Vân Cảnh Hàm, bốn người bọn họ còn ở trong rừng cây nhỏ dạo vài vòng nỗ lực tìm ít món ăn dân dã.
Bởi vì khu vực cấp một quá mức cằn cỗi, mãi đến khi mặt trời đều sắp xuống núi, mới miễn cưỡng đánh chết được hai con thỏ hoang.
Bất quá cũng đủ làm một bữa tối cho bọn họ.
Sau khi trở về, bọn học sinh cũng đã túm năm tụm ba ngồi cùng một chỗ, đại đa số đều là ăn trái cây và cơm nước mang tới.
Về phần có phải là có thể thành công săn được thú, ở trong rừng rậm tìm kiếm thức ăn, căn bản không có người để ý —— ngược lại đồ ăn nhiều hơn đây a.
Bọn họ vừa nói vừa cười, hoàn toàn quên mất cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-de-nhat-de-hau-tinh-cau/996146/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.