Ellens miễn cưỡng mở mắt ra, liếc nhìn Lantis, lại nhìn Hi Lâm đang bị Phong Tiệm Ly bao vây lấy đuôi cá nửa người dưới, lần nữa nhắm nửa con mắt gục xuống bả vai Weinman.
Hắn thấy Lâm Mặc cách đó không xa vẻ mặt đầy lo lắng, hữu khí vô lực nói bên tai Weinman nói: "Van cầu ngươi, cho bọn họ đi."
Weinman rất muốn nói là: nói chuyện với anh không cần dùng chữ cầu này, nhưng lúc này hắn đành phải đem hết thảy lời muốn nói để ở trong lòng.
"Tiểu Ly, đem người thả hết đi, cho bọn họ rời tinh cầu Solo, không cần đuổi theo."
Tầm mắt Phong Tiệm Ly từ trên người Hi Lâm dời đi, mặt không thay đổi tuyên bố mệnh lệnh cho người phía dưới.
Lâm Mặc nhíu chặt lông mày, đề phòng mà nhìn chăm chú vào tất cả mọi người trong phòng.
"Ta hiện tại... Không đi được. Rời đi trước đi, Lâm Mặc."
Không riêng gì thân thể của hắn không cho phép, mà e rằng Weinman cũng sẽ không thả hắn đi.
Lâm Mặc siết chặt nắm đấm.
Đã từng không chỉ một lần nhìn thấy vết thương trên người Ellens, nhưng chưa bao giờ cảm thấy lần nào tệ như ngày hôm nay, càng làm cho lòng hắn run lên.
Chuyện đến nước này, Ellens làm thế nào mà có thể cùng với nam nhân lãnh khốc vô tình đáng sợ kia ở bên nhau?
"Không, ta mang ngươi đi."
Ellens tràn ngập mệt mỏi mở miệng, nhìn Lâm Mặc không đồng ý lắc lắc đầu: "Nơi này tác chiến bất lợi cho chúng ta... Chúng ta đối kháng với bọn họ không được, ta không muốn có thương vong vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-de-nhat-de-hau-tinh-cau/996140/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.