☆ Chương 112: Hội trường pha lê 
Trời ạ, Nam Kính luôn cảm thấy trí năng một hào luôn dò xét sự riêng tư của mình và nói những điều vô nghĩa trong tâm trí, có đôi khi lải nhải khiến Nam Kính thấy vô cùng phiền lòng, nhưng vào thời điểm trí năng một hào thật sự biến mất, cậu lại cảm thấy yên tĩnh, thương cảm trong một thời gian dài, thậm chí lo lắng liệu trí năng một hào có thể tỉnh lại hay không. 
Mà hiện tại, khi Nam Kính nghe thấy âm thanh quen thuộc, tâm trạng cơ hồ trở nên cao hứng. 
Âm thanh trẻ con bắt đầu rít gào, trí năng một hào phát tiết cơn thịnh nộ của bản thân. 
"Aaa đáng chết, máy kiếm tra đại khốn nạn! Đều là lỗi của nó, nếu không phải tại nó tùy hứng cố ý bức lão tử xuất hiện, lão tử sẽ không tiêu hao hết năng lượng, ngủ như chết bên trong thiết bị đầu cuối!" 
Nam Kính vốn muốn hỏi nó có khỏe không, nghe trí năng một hào khí thế mười phần rít gào liền nuốt lại lời muốn nói. 
Trí năng một hào đối với việc chết máy trong một thời gian dài rồi đột nhiên khởi động thành công tập mãi thành quen, cũng không hề kích động, cùng lắm chỉ hưng phấn một chút. 
"Khả năng tự khôi phục của lão tử quả nhiên đứng đầu vũ trụ!" Trí năng một hào đang cuồng huyễn khốc bá thể hiện, ngay sau đó liền ghét bỏ Nam Kính: "Nếu như không phải ngươi quá yếu, ta đã sớm có thể khởi động lại." 
Tuy rằng đây không phải lần đầu Nam Kính bị trí năng một hào khinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-de-nhat-de-hau-tinh-cau/995924/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.