EDIT: Mia_Meo
********************
Đi sớm quá cũng không được, mà trễ quá cũng không xong.
Đỗ Vân Tu chỉ có thể canh thời gian, đúng tám giờ mới đi đến căn phòng mà Lệ Tiêu chỉ định.
Đỗ Vân Tu đẩy cửa ra.
Hắn đinh ninh là đối phương còn chưa đến.Nhưng trên thực tế thì trong phòng đã có ba người rồi. Hơn nữa Vân Tu đều biết cả ba người này ----- Lệ Tiêu, Phó Tử Hãn cùng với... Bùi Thanh.
Thấy hắn tiến vào.
Người đầu tiên chào hỏi và cười với hắn cũng chỉ có Lệ Tiêu.
Lệ Tiêu ăn mặc thật ngầu, tóc được cắt ngắn, và nhuộm vàng
Lông mi không cong, nhưng rất dài và dày, trời sinh ra đã như thế rồi.Mũi lại rất thẳng và cao.Khi cười khóe môi sẽ hơi cong lên tạo cảm giác vừa chính nghĩa lại vừa tà ác.
Thời điểm cười rộ lên, đôi mắt cong cong nhìn bạn, có chút cà lơ phất phơ, đồng thời lại lộ ra hơi thở xấu xa cười.
Trong lúc lơ đãng sẽ làm cho người ta tim đập thình thịch.
Ngồi bên cạnh hắn... hay nói đúng hơn là Lệ Tiêu chủ động dựa vào vai.
Là Bùi Thanh.
Bùi Thanh cầm microphone, ngón tay dài nhỏ, đang ca hát.
Bởi vì đang ca hát, hơn nữa ngày thường cũng chỉ xã giao, cho nên Bùi Thanh chỉ đơn giản hướng Đỗ Vân Tu gật đầu.Động tác như vậy nếu là người khác sẽ cảm thấy đối phương đang tự cao tự đại, xem thường hắn.
Nhưng Đỗ Vân Tu có kỷ cương rõ ràng, Bùi Thanh chính là có tính khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-danh-luu-cu-tinh/2014222/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.