àn bà điên khùng của mày cưỡng hôn tao một cái? Chỉ có lý do ngây thơ này thôi sao? Nhưng vì sao mày tìm Tô Nham! Mày là đồ hèn ! Có gan saokhông tìm tao ! Ông mày không phải lần đầu tiên bị đâm, ông mày không sợ chết !” Lương Khuê nắm lấy song sắt, gần như điên cuồng rống giận vềphía kẻ trong tù, siết song sắt đến gân xanh nổi lên, đầu ngón tay trắng bệch.Cảnh ngục canh giữ một bên nhíu mày, mấy lần muốn khuyênhắn bình tĩnh nói chuyện một chút, nhưng nhìn ngục trưởng bình tĩnh hútthuốc bên cạnh, cảnh ngục vẫn bảo trì im lặng.
Trầm Thành trongngục đối mặt Lương Khuê kích động phẫn nộ, giống như chẳng nghe thấy gì, thủy chung cả đầu cũng không nâng một cái, không nhúc nhích tí nào.
Lương Khuê càng thêm táo bạo, hắn đã đến mấy lần, thứ đần độn này không rênmột tiếng, mỗi khi về nhà hắn tức giận đến cả cơm cũng không muốn ăn.
Hắn hỏi không ra nửa câu, cảnh sát cũng hỏi không ra nửa câu, Trầm Thànhkhông phải tội phạm bình thường, không phải cảnh sát hù dọa sẽ gật đầunhận tội, gã bị bắt, lại biến thành ‘Câm điếc’. Đối với tội ác của mình, hoàn toàn không hé răng.
Cảnh sát cũng rất khó xử lí, không thểchỉ dựa vào lời nói một phía của người bị hại, tuy họ tìm được vân taycủa kẻ khác ngoài người bị hại từ con dao găm kia ra, hơn nữa hình pháchọa ba tên hành hung đã được đưa ra truy nã, đáng tiếc lại không bắtđược người.
Trầm Thành không xa lạ gì đối với cảnh sát thành phốC, ai cũng rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dai-gioi/1305262/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.