Hồi sáng lúc Tô Nham cùng bạn bè leo Vạn Lý Trường Thành, như y đãnghĩ, người người chen chúc bị ngăn trên Trường Thành đi chậm như rùa.Lúc điện thoại vang lên, hiện ra dãy số lạ lẫm.
“Nham Nham, con thực sự thi đậu Đại học A?”
Tiếng cha đột nhiên truyền đến, Tô Nham có chút sững sờ, hồi lâu mới lên tiếng: “Vâng. Đã đi học.”
“Ha ha, không hổ là con của cha, quả nhiên quá thông minh. Nham Nham saocon không nói cho cha một tiếng, tốt xấu gì cũng phải làm một buổi tiệcchúc mừng con thi đậu đại học chứ. Nếu không phải người khác nói đếncon, cha còn chưa biết nữa a.”
“Người khác?”
“Đúng vậy a,một người bạn làm ăn của cha. Ông ta nói trông thấy con ở buổi tiệc củacon trai Lương Hưng Quốc, thấy con giống cha quá mới quay lại đến hỏichaa. Con Lương Hưng Quốc là bạn của con à?”
“Vâng.”
“Ha ha, không sai, không sai, người trẻ tuổi quen nhiều bằng hữu tốt, bằng hữunhiều con đường sẽ vững vàng hơn. Nham Nham có bạn bè giáo viên nào thân thì con ráng nhớ coi, tiệc rượu này cha sẽ mở thiệt lớn.”
Tô Nham cân nhắc thật lâu, không từ chối an bài của ông.
“Tiệc rượu đặt ở đâu? Nhà hàng nào?” Lương Khuê nghe xong bình tĩnh hỏi.
“Tạm thời không rõ lắm, ông ta tự an bài.”
“Tô Nham, mẹ kế kia gặp cậu chưa?”
“Chưa.”
Lương Khuê bĩu môi: “Nhìn thái độ bình thường của cha cậu, phỏng chừng mẹ kếcậu cũng chẳng hiền lành gì mấy. Cha thì nhất định phải nhận, mẹ kế thìthôi đi, tớ sợ bả khi dễ cậu.”
“Ha ha, bà ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dai-gioi/1305236/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.