Cha mẹ Trương Vĩ từ nước ngoài trở về, Tô Nham trong này chỉ là một tiểu la bặc đầu[?], vì vậy ngoan ngoãn đứng một bên ăn, không đi tham dự phạm vi lạ lẫm.
Chờ tiệc rượu giữa trưa tàn, Tô Nham mới tìm được Trương Vĩ, chuẩn bị cáo từ rời đi.
Trương Vĩ vội vàng kéo y vào một cái phòng, nới lỏng cà vặt vướng víu, mệt mỏi dựa vào ghế nói:“Đừng vội đi, nói cho cậu một chính sự, hôm nay tôi thực bề bộn, tôi nói ngắn gọn đi thẳng vào vấn đề nhé. Cậu cho một cái giá, muốn bao nhiêu tiền mới bằng lòng đem độc quyền mua rau dưa hoa quả bán cho tôi, tôi không phải muốn nuốt mất quyền của cậu, chỉ hi vọng trong phạm vi thành phố C, cậu đừng đem rau dưa hoa quả bán cho kẻ thứ ba, quầy nhỏ và cửa hàng hoa quả trong chợ rau không thể mở rộng.”
Tô Nham nghe vậy nghiêm túc, cẩn thận phân tích mỗi chữ mỗi câu của Trương Vĩ.
“Tôi nghĩ cậu cũng hiểu, hơn nữa tôi cũng đã nhìn ra, cậu luôn cẩn thận né tránh không để người ta chú ý. Rau dưa hiện tại cậu bán có phẩm chất chất lượng khác nhau rất lớn với rau dưa ban đầu có phải không? Cậu làm như vậy là đúng, nhưng chỉ chút rau dưa ăn ngon thôi cũng sẽ dẫn đến người cùng nghề ghen ghét. Hiện tại tôi cũng không dối gạt cậu, nói đến cùng thì cậu vẫn còn trẻ, suy nghĩ không đủ chu toàn, năm trước tất cả phiền toái lớn nhỏ tôi giúp cậu giải quyết tối thiểu là hai mươi.” Trương Vĩ diễn tả bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dai-gioi/1305214/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.