Mà sự thật chứng minh, chuyện này đúng là không dễ dàng.
Không phải nói không cho mượn, mà là hiện tại không thể mượn.
Liên Bang hiện tại một bên phòng bị Xích Tinh ngo ngoe rục rịch, một bên phòng bị Đế Quốc như hổ rình mồi, nếu không đem một trong hai mối tai họa ngầm này giải quyết, như vậy sự tồn tại của Liên bang cực kỳ nguy hiểm, lúc này bản thân vốn dĩ cũng đã đủ nguy hiểm, sao còn có thể đem binh cho người khác mượn.
Ngày hôm sau, Hạ Thiên Tịch nói cho Lancet kết quả này.
Lancet gật gật đầu tỏ vẻ hoàn toàn có thể lý giải, tuy kết quả này cũng bên trong dự kiến, nhưng vẫn khiến người cảm thấy có chút khó chịu!
"Đừng lo, bất luận ngươi thế nào ta đều sẽ cùng ngươi." Thẩm Hạo đứng bên người Lancet kiên định không đổi nói.
"Không sao." Lancet lắc đầu, lập tức khôi phục lại trạng thái cao quý của vương tử điện hạ, nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Vậy chúng ta đi trước."
"Các ngươi hiện tại rời đi là muốn đi đâu." Hạ Thiên Tịch buột miệng hỏi.
"Về Đế quốc." Lancet biểu tình nghiêm túc trả lời.
"Còn...nữ vương Đế quốc?"
"Đã chết."
"....... Xin lỗi." Vì chuyện này vẫn luôn có lời đồn ở bên ngoài, các loại tai tiếng đều có, Hạ Thiên Tịch liền hỏi một chút, không nghĩ tới lại là sự thật....
"Không sao, dù sao đây cũng là sự thật." Lancet lắc đầu: "Mấy năm nay ta làm một vương tử điện hạ ngày ngày trốn trốn tránh tránh, cũng đến lúc phải đối diện với con dân Đế quốc. Nếu ta lại không xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1343066/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.