Lăng Thần lập tức ngoan ngoãn ôm người, vừa tỉnh đã lại hung dữ rồi.
Hạ Thiên Tịch thực vừa lòng, lập tức vùi đầu vào lồng ngực của Lăng Thần ôm chặt lấy hắn, rất có xu thế cứ như vậy ôm hắn ngủ một giấc.
"Bảo bối."
Không phải thật sự cứ như vậy ôm hắn đi ngủ chứ!
Rõ ràng hắn sắp xếp mọi thứ lãng mạn như vậy, sao có thể ngủ chứ?
Rốt cuộc là ai không có tế bào lãng mạn như vậy?
Lăng Thần có chút buồn bực.
"Câm miệng." Tiếng ra lệnh từ trong ngực truyền tới, đây hung dữ.
Lăng Thần hậm hực giơ tay sờ sờ mũi, đúng là biến dữ, chẳng lẽ có quan hệ với việc mang thai? Trước kia rõ ràng không hung dữ như vậy, ngẫu nhiên chỉ thích làm nũng tùy hứng thôi!
Nhưng mà, người yêu hung dữ cũng rất đáng yêu, đây là yêu ai yêu cả đường đi, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
"Đặt tay lên." Mệnh lệnh hung dữ lại lần nữa truyền tới.
Lăng Thần dở khóc dở cười nhanh chóng đặt tay lên còn ôm chặt lấy eo của người yêu.
Quả thực không thể nghe lời hơn.
Hạ Thiên Tịch lúc này mới thỏa mãn không dữ nữa.
Nữ vương thuần dưỡng trung khuyển cần nghe lời như vậy, mới coi là thành công.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng ôm một hồi, nếu không phải kế tiếp cần cầu hôn, Lăng Thần cảm giác cứ muốn ôm người đứng ở chỗ này ngủ một giấc cũng được, nhưng hắn còn cần cầu hôn mà!
Nhưng mà, người trong lòng ngực rõ ràng không có ý định muốn động đậy, Lăng Thần có chút muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1343048/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.