Ăn xong kem ly Hạ Thiên Tịch mới cảm thấy mỹ mãn mà nheo lại đôi mắt hoa đào như một con mèo lười biếng mà từ bên cạnh Viên Thiển đi ra.
Mà lúc này không khí giữa Viên Thiển và Hạ Thiên đã tới hồi giương cung bạt kiếm, mắt thấy hai người muốn đánh nhau rồi, một thanh âm mát lạnh hỗn loạn lười biếng lẫn vào, cứng rắn phá hủy bầu không khí giương cung bạt kiếm.
"Đi đi, sao lại không đi nữa?"" Hạ Thiên Tịch vừa mới chuyên tâm ăn hộp bánh của mình, căn bản là không chú ý tới một màn vừa xảy ra này.
Nhưng Hạ Thiên đã ngẩng đầu lên, khi gã thấy mặt của Hạ Thiên Tịch lập tức kêu lên sợ hãi: "Sao lại là ngươi?""
Biểu tình giống như nhìn thấy quỷ kia của Hạ Thiên quả thực kinh điển.
Hạ Thiên Tịch vẻ mặt mờ mịt nhìn Hạ Thiên, căn bản là không quen biết người trước mặt, chẳng lẽ người trước mặt này quen biết mình?
Một tay vuốt ve cằm, Hạ Thiên Tịch nghĩ nghĩ như vậy, lập tức tiến lên chớp chớp đôi mắt nghiêm túc hỏi: "Ngươi biết ta?"
"Ta......" Hạ Thiên không nghĩ tới lại gặp được Hạ Thiên Tịch ở chỗ này, hơn nữa Hạ Thiên Tịch cư nhiên còn ở chung với người Viên gia, gã biết thân phận Hạ Thiên Tịch, so với thân phận là con trai của nguyên soái như Hạ Thiên Tịch thì con trai của một tinh chủ như gã có vẻ thực nhỏ bé không đáng kể.
Vốn dĩ Hạ Thiên cũng không không muốn chọc tới Hạ Thiên Tịch, nhưng Hạ Thiên Tịch nói quả thực quá đả kích người, y cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1343017/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.