Hạ Thanh hơi hơi rung động trong lòng.
Nhiều năm như vậy vẫn luôn chỉ có mình anh gánh vác tất cả, hiện tại, đột nhiên xuất hiện một người cùng anh gánh vác hết thảy, tuy anh còn có chút không thích ứng, nhưng anh có thể cảm giác được, trái tim trong ngực mình chợt nhẹ nhàng một chút, cái loại thư thái này khiến thần kinh của anh cũng hơi thả lỏng một chút.
Cho nên, anh chủ động nắm lại tay Úc Trục Thiên.
Úc Trục Thiên cảm nhận được động tác nhỏ của Hạ Thanh, trong lòng lập tức vui vẻ, nhưng ngay lập tức hắn liền kiềm chế lại tâm tình của mình, chỉ là bàn tay dùng sức nắm thật chặt tay Hạ Thanh, gắt gao không buông ra.
"Vậy được, ngươi mang một quân đoàn đi qua, ta ở bên ngoài thủ, các ngươi đều mang theo quang não, có bất cứ việc gì liền kịp thời liên hệ."
Đây là chỗ lợi của quyền thế, có thể tùy thời làm việc tư!
Thử hỏi, nhà ai đi tìm người dám mang một quân đoàn đi ra ngoài tìm kiếm? Ngoại trừ hai vị nguyên soái có thể trắng trợn làm như thế ra ai cũng không dám làm một việc trâu bò như vậy!
"Ta cũng liên hệ một ít cao thủ lại đây." Thân là gia chủ Úc gia, thực lực của Úc Trục Thiên chẳng ra gì, hắn chỉ là người có đầu óc buôn bán tương đối tài ba mà thôi, cho nên người muốn ám sát hắn cũng không ít, hắn có thể an an ổn ổn sống đến hiện tại, chắc chắn là có không ít cao thủ bảo vệ.
"Vậy phụ thân, con đi trước."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1343011/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.