Chương trước
Chương sau
"Làm phiền đem cái này ra cho ta nhìn xem."
Không để ý tới nam nhân trung niên kia, Hạ Thiên Tịch lại nhìn trúng một cái nhân khác, nhờ nữ nhân viên lấy ra cho y xem.
"Đem cái này gói lại, ta mua." Ánh mắt nam nhân trung niên khiêu khích nhìn Hạ Thiên Tịch, thập phần tài đại khí thô hùng hồn nói, ánh mắt kia ngay cũng không thấy chớp một cái.
Đây thực rõ ràng chính là khiêu khích.
Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn thoáng qua nam nhân nhân này, khuôn mặt đáng khinh của nam nhân trung nhiên vừa thấy Hạ Thiên Tịch nhìn qua, lập tức giơ lên nụ cười đắc ý, trong ánh mắt là vẻ khiêu khích trắng trợn.
Sau đó, gã làm trò trước mặt Hạ Thiên Tịch đem thiếu niên bị gã quên đi ở phía sau, một tay với vào trong lòng ngực thiếu niên cười đặc biệt đáng khinh nói: "Bảo bối, gia mua cho ngươi, ngươi có thích không?"
"Thích, chỉ cần là Jim tiên sinh mua, ta đều thích." Thiếu niên cũng chỉ là một tên trai bao, vốn dĩ thấy nam nhân trung niên đáng khinh này có hứng thú với Hạ Thiên Tịch, hắn cũng không có chút ghen ghét gì, dù sao nam nhân trung niên này cũng là kim chủ của hắn, coi tiền như rác mà thôi, hiện giờ nam nhân trung niên này vì giận dỗi mua đồ vật xa xỉ cho hắn, thật sự là khiến người vui sướng, thậm chí còn muốn nam nhân trung niên ngu xuẩn này lại mua nhiều thêm chút nữa.
Thiếu niên ngọt ngào làm nũng, thanh âm mềm mại nũng nịu, rất là khiến nam nhân trung niên hưởng thụ.
Nhìn xem, đây là người gã bao dưỡng, chỉ cần ngươi có thể lấy lòng gã, gã sẽ rất có lòng bỏ tiền ra cho người một nhà của ngươi.
Nam nhân trung niên vẻ mặt đắc ý nhìn Hạ Thiên Tịch, tựa hồ đang cảnh cáo y đừng không biết điều.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày một chút, thật đúng là không nghĩ tới bản thân chỉ đi mua tí đồ mà cũng gặp phải loại người cực phẩm như này, bất đắc dĩ giật giật khóe miệng.
Nhưng mà, nếu ngươi hiện tại muốn biến thành kẻ coi tiền như rác, hừ hừ...... Xem ta hắc chết ngươi!Hạ Thiên Tịch lập tức cười như hoa nở, hoàn toàn coi như không nhìn thấy vẻ khiêu khích của nam nhân trung niên này.
Mà lúc này nữ nhân viên còn đang thập phần khó chịu, hiện giờ nàng đều có thể nhìn ra nam nhân trung niên này đang cố ý gây sự, nhíu nhíu mày lễ phép nói: "Tiên sinh, chiếc nhẫn kim cương này là vị tiên sinh này nhìn trúng trước."Tuy Hạ Thiên Tịch còn chưa nói muốn mua, nhưng khi người khác nhìn trúng trước ngươi trực tiếp làm như vậy là muốn gây sự, khiến nàng thấy rất khó chịu, không muốn để ý tới nam nhân trung niên kiêu ngạo này một chút nào.
Nghe được nữ nhân viên nói như vậy, nam nhân trung niên lập tức sắc bén nhíu mày, cảm thấy nữ nhân viên trước mặt này chính là thiếu đánh, lập tức khó chịu quát lớn: "Ngươi là có ý gì? Ta bảo ngươi gói lại cho ta ngươi bị điếc à? Ngươi còn muốn bán hàng nữa không? Không muốn bán thì cút, nhìn thái độ phục vụ của ngươi xem, gọi giám đốc của các ngươi ra đây."
Nam nhân trung niên ngay sau đó lớn tiếng ồn ào ở trong cửa hàng trang sức.
Sắc mặt nữ nhân viên thập phần khó coi, nhìn nam nhân trung niên ăn mặc ra mô ra dạng, ai cũng không nghĩ tới gã cư nhiên vô liêm sỉ như vậy, thậm chí không có một chút tu dưỡng nào, người không có tố chất như vậy vừa thấy chính là loại hình nhà giàu mới nổi.
Hiện tại, bởi vì nam nhân trung niên này lớn tiếng ồn ào, dẫn tới ánh mắt của người trong cửa hàng tập trung hết lại đây.
Nhưng nam nhân trung niên lại không thấy chút không tốt nào, ngược lại tự mình ngạo mạn, vẻ mặt đầy đắc ý sảng khoái giống như vị đại gia.
"Không sao, nếu vị tiên sinh này nhìn trúng, vậy gói lại cho ông ta đi!" Nhìn sắc mặt khó coi của nữ nhân viên, nếu thật sự gọi giám đốc tới, mặc kệ trách nhiệm thuộc về ai, vị nữ nhân viên này chắc chắn sẽ bị phạt.
Hơn nữa, nàng còn là vì mình, Hạ Thiên Tịch cũng liền giúp một phen vị nữ nhân viên này, lễ phép ôn hòa cười nói.
Nữ nhân viên cảm kích nhìn thoáng qua Hạ Thiên Tịch, không nghĩ tới y cư nhiên dễ nói chuyện như thế, lập tức từ fan trung thành biến thành fan não tàn, hơn nữa thề rằng đêm nay nhất định về nhà hảo hảo lên mạng khen nam thần ôn nhu một hồi.
Nữ nhân viên lập tức gói lại chiếc nhẫn kim cương, nam nhân trung niên nhìn một màn này thập phần vừa lòng gật đầu, biểu tình đắc ý trên mặt không thể che giấu được.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày, đôi mắt đào hoa hẹp dài hiện lên một tia giảo hoạt, hừ hừ....muốn đoạt mối làm ăn của y, xem ta có hắc chết ngươi hay không.
Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi cười mờ ám, lần này y trực tiếp rời khỏi cái quầy này, vốn dĩ nam nhân trung niên còn cho rằng Hạ Thiên Tịch sẽ rời đi cửa hàng trang sức, không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch cư nhiên dừng lại ở trước một cái quầy đắt nhất, hơn nữa một bộ rất dụng tâm cẩn thận quan sát hình dáng trang sức trong quầy.
Cho rằng ngươi đứng ở trước cái quầy đắt như vậy ta liền không mua nổi sao?
Nam nhân trung niên nghĩ như vậy, lập tức tiến lên, gã muốn cho thiếu niên này hung hăng nhìn xem, gã chính là một vị kim chủ rất hào phóng.
Đuôi mắt liếc tới nam nhân trung niên đang lại đây, Hạ Thiên Tịch cúi đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, ngón tay thon dài chỉ vào một cái vòng cổ hồng bảo thạch sáng quý nói với nữ nhân viên: "Phiền toái lấy cái vòng cổ này cho ta nhìn xem."
Vừa rồi y cẩn thận nhìn ngắm trong quầy hàng, chủ yếu là muốn cẩn thận tìm đồ vật đắt nhất trong quầy.
Mà ngón tay thon dài của y dưới ánh đèn điện chiếu rọi lại càng thêm thòn dài, bên dưới là hồng bảo thạch lập lòe tỏa sáng, phụ trợ cho ngón tay y vừa tinh xảo vừa dài, khớp xương rõ ràng, thập phần xinh đẹp.
Nam nhân trung niên chỉ nhìn ngón tay Hạ Thiên Tịch đã thấy đỏ cả hai mắt, hắn chỉ mới tưởng tượng cảm giác ngón tay xinh đẹp như vậy vuốt ve ở trên người mình, đã cảm thấy thân thể mình lập tức có xúc động, cho nên căn bản không nhìn giá trị vòng cổ mà Hạ Thiên Tịch chỉ vào trong quầy hàng là bao nhiêu, trực tiếp tài đại khí thô hét lên: "Đem cái vòng cổ này gói lại cho ta."
Hiện giờ, nữ nhân viên đã học thông minh, lại nhìn ra tới Hạ Thiên Tịch là cố ý chơi xỏ nam nhân trung niên này, cho nên nữ nhân viên lập tức không nói hai lời đem cái vòng cổ này gói lại.Hạ Thiên Tịch nhướng mày, đôi mắt đào hoa hẹp dài lóe lên ánh sáng không rõ, nhưng sau khi nghe nam nhân nói những lời này xong, lại bỗng nhiên ngẩng đầu ánh mắt hung tợn trừng mắt với nam nhân trung niên một cái, ủy khuất bĩu môi, tựa hồ đã chịu thiên đại ủy khuất, ánh mắt tức giận nhìn nam nhân trung niên đến run rẩy cả cơ thể.
Vừa thấy biểu tình nhuyễn manh đáng yêu này của Hạ Thiên Tịch, nam nhân trung niên xuân tâm nhộn nhạo, quả thực quá đáng yêu, biểu tình ủy khuất kia, thật sự rất muốn kéo y vào trong lòng ngực hung hăng an ủi một phen.
Cho nên, vẻ tươi cười đắc ý trên mặt nam nhân trung niên càng thêm rõ ràng.Nhưng sau khi Hạ Thiên Tịch ủy khuất trừng mắt nhìn nam nhân trung niên này một lúc, lại lần nữa cúi đầu cẩn thận nhìn vật phẩm trong quầy, kỳ thực trong lòng y đã nhịn cười tới sắp nội thương, hơn nữa tâm tình rất là tốt.
Muốn bắt nạt y, cũng phải nhìn xem bản thân có cái bản lĩnh này hay không đã.
Hôm nay, không đem ngươi hắc đến táng gia bại sản, ta liền không mang họ Hạ.
Lúc này, Hạ Thiên Tịch lại cẩn thận nhìn nhìn trong quầy, còn thường thường ngẩng đầu trộm nhìn qua nam nhân trung niên, nhìn biểu tình của y tựa hồ như là rất lo lắng đồ vật mình chọn lại bị nam nhân trung niên đoạt mất, cho nên do dự nửa ngày đều không mở miệng, nhưng ánh mắt lại do dự thật lâu ở trên một cái vòng cổ bằng đá quý màu vàng, tựa hồ đang quyết định chờ nam nhân trung niên rời đi rồi mới mua.
Nam nhân trung niên thấy ánh mắt do dự của Hạ Thiên Tịch, trong lòng đắc ý cười cười, hừ, ngươi cho rằng ngươi không mua, ta liền không nhìn ra được sao?
Cho nên, trung niên nam nhân không hề do dự chỉ vào chiếc vòng cổ đá quý màu vàng trong quầy mà Hạ Thiên Tịch đã nhìn thật lâu phi thường dũng cảm tài đại khí thô: "Đem cái vòng cổ này gói lại cho ta."Hạ Thiên Tịch chợt ngẩng đầu, đôi mắt đào hoa hẹp dài tức giận trừng lớn, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo giống như nghe phải lời nói gì đó không thể tưởng tượng nổi, lập tức còn chưa phản ứng lại được.
Nhìn biểu tình của Hạ Thiên Tịch, nam nhân trung niên trong lòng quả thực vui như nở hoa.
Hừ! Một thiếu niên nhỏ như vậy, một lát chỉ cần đem mấy thứ này bày ở trước mặt y, để ý lên giường với mình còn không phải là việc trong tích tắc sao.
Hạ Thiên Tịch quả thực nhịn cười đến rút gân, y vẫn là lần đầu tiên gặp phải một tên nhà giàu mới nổi ngu xuẩn như vậy.
Nếu ngươi tài đại khí thô như thế, vậy cũng đừng trách ta không khách khí.Hạ Thiên Tịch trong lòng đắc ý cười, hắc chết ngươi quả thực chính là việc trong một giây.
Nhưng biểu tình trên mặt y lại càng thêm ủy khuất, đôi mắt đào hoa hẹp dài mang theo hơi nước, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo trắng bệch, cắn cánh môi, vừa nhìn là thấy đang chịu thiên đại ủy khuất, hít hít cái mũi nhìn nam nhân trung niên, ánh mắt hung tợn trừng mắt nhìn hắn một cái, non non nớt nớt ra lệnh: "Ngươi...... không cho ngươi đoạt đồ của ta nữa."
Vừa nghe thấy giọng điệu này của Hạ Thiên Tịch, non nớt quả thực còn có cảm giác hơn cả tiểu nam hài đang đứng bên người gã khi nũng nịu.
Nam nhân trung niên lập tức cảm giác được thân thể của mình có xúc động, trong lòng lập tức trở nên mềm mại, chỉ nghĩ tới cảnh tượng đem Hạ Thiên Tịch lên giường một chút mà thôi, sau đó thanh âm non nớt này ở trên giường...trời ạ, gã chỉ tưởng tượng một chút mà
Thân thể nam nhân trung niên hưng phấn một trận, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch quả thực có thể hóa thành một đầu ác lang đói bụng bảy ngày bảy đêm, vẻ đắc ý trên mặt rất rõ ràng, cao ngạo nói: "Thiếu niên, đây sao có thể là ta đoạt của ngươi chứ? Nếu ngươi có tiền thì ngươi cũng có thể mua, ta cũng không ngăn cản ngươi."
Hạ Thiên Tịch giả bộ bị ủy khuất, bộ dáng phi thường nhu nhược, cắn cắn môi không để ý tới nam nhân trung niên này, cuối cùng lại hung tợn trừng mắt nhìn nam nhân trung niên một cái, tựa hồ là đang cảnh cáo gã.
Trung niên nam nhân đắc ý cười cười, gã biết tiểu thiếu niên này một lát nữa nhất định sẽ khuất phục mình, cho nên trong lòng liền nghĩ tới mười tám loại đồ dùng tình thú trên giường lớn trong nhà, nghĩ một lát nữa đem người mang về chơi như thế nào mới càng thêm thú vị.
Mà Hạ Thiên Tịch nội tâm còn đang suy nghĩ, làm thế nào chơi khăm nam nhân trung niên này đau lòng nhất một lần.
Vừa rồi hai chiếc nhẫn kim cương y nhìn trúng giá trị cũng ở mức mấy triệu, đối với tên nhà giàu mới nổi này mà nói hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Nhưng hai cái vòng cổ lúc sau, y chính là cố ý lựa chọn, tuy bên trên cũng không niêm yết giá cả rõ ràng, nhưng viên đá quý lớn như vậy, màu sắc lại sáng ngời trong suốt như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng biết nhất định giá trị xa xỉ, không nói một cái mấy chục triệu, chắc chắn cũng phải chục triệu.
Trong lòng tính toán giá trị của mấy khoản trang sức này một chút, hẳn là tầm một trăm triệu gì đấy, cho nên Hạ Thiên Tịch nhìn một vòng trong cửa hàng, cuối cùng nhìn trúng một kiện ngọc khí đặc biệt lớn.
Ngọc khác với đá quý, giá trị của ngọc có thể nói là nếu cao thì cao tới mức thái quá, nói thấp thì cũng rất thấp, nhưng ngọc khí có thể bày biện ở nơi này, giá cả chắc chắn sẽ không quá thấp.
Cho nên, đôi mắt đào hoa của Hạ Thiên Tịch quay tròn một vòng, ánh mắt đảo đảo quanh kiện ngọc khí kia.
Đó là một khoản phỉ thúy bạch thái ngọc khí, điêu khắc sinh động như thật, ngọc chất nhìn đặc biệt xinh đẹp, chỉ một kiện ngọc khí này thôi, có lẽ cũng giá giạ trên trăm triệu đi!
Trong lòng tính toán sơ qua, Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn nam nhân trung niên đang vẻ mặt đắc ý, nhíu mày một chút, đôi mắt đào hoa lập tức tỏa ra tia ủy khuất.
Xem ta hắc chết ngươi, tích tắc thôi.
"Phiền toái đem kiện ngọc khí này lấy ra để ta nhìn xem." Hạ Thiên Tịch cười nói với nữ nhân viên, sau đó còn ngẩng đầu ánh mắt đặc biệt khiêu khích trừng mắt nhìn nam nhân trung niên một cái.
Nữ nhân viên ngây ra một lúc, sau đó nghĩ tới là Hạ Thiên Tịch đang chuẩn bị chơi xỏ nam nhân trung niên, lập tức đầy mặt tươi cười đem trấn điếm chi bảo lấy ra.
Nam nhân trung niên nhìn thấy kiện ngọc khí này, nhíu mày một cái, lần này không còn dám mạnh miệng bảo nữ nhân viên gọi lại nữa, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của Hạ Thiên Tịch, thiếu chút nữa lại muốn tài đại khí thô mở miệng, nhưng ánh mắt lại nhìn tới cái kiện ngọc khí này, liền biết chắc là giá trị xa xỉ, cứng rắn nghẹn lời vào trong.
Nhưng nếu Hạ Thiên Tịch có tâm tư muốn chơi khăm gã, thì sao có thể để gã nghẹn lại không hé răng?
Hạ Thiên Tịch lập tức cười, ngẩng đầu nhìn nam nhân trung niên trước mặt, nhếch lên đuôi mắt đào hoa, trong mắt mang theo ý khiêu khích, gợi lên khóe miệng cười nói: "Đại thúc, ngươi lần này thật sự không đoạt với ta nữa sao?"
..........
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.