Nội tâm Hạ Thiên Tịch hư hư, ánh mắt trộm nhìn Lăng Thần một cái, nuốt nuốt nước miếng nhỏ giọng nói: "Ta...... Ta không phải cố ý......"
Tuy rằng...... Tuy quần lót là của hắn, nhưng khi bị quần lót của mình tập kích, hình ảnh này thấy thế nào, nghĩ thế nào, cũng thập phần có hỉ cảm.
Hạ Thiên Tịch thật sự rất muốn cười, nhưng y lại không thể cười, nội tâm nhẫn đến thật sự có chút thống khổ, mặt đều sắp rút gân.
Lăng Thần ngẩng đầu đem quần lót trên đầu cầm lấy, trong lúc Hạ Thiên Tịch chịu đựng muốn cười chuẩn xác ném một cái, quần lót màu đen lập tức che lên đầu Hạ Thiên Tịch.
Khuôn mặt rút gân lập tức cứng đờ.
Hạ Thiên Tịch: "......"Khi Hạ Thiên Tịch còn chưa phản ứng lại, Lăng Thần đột nhiên tiến lên nhào tới đem y đè ở dưới thân, thanh âm ma mị mang theo tà khí: "Bảo bối, ta cũng không phải cố ý mà."
Sau đó, xốc lên quần lót đang bao trùm trên mặt y, hung hăng hôn lên môi Hạ Thiên Tịch.
Hạ Thiên Tịch: "......"
Nếu không phải cố ý, vậy đem quần lót trên đỉnh đầu y lấy ra được không? Làm gì còn để trên đầu y một cái quần lót?
Đáng tiếc, Hạ Thiên Tịch rít gào trong lòng, Lăng Thần hoàn toàn không nghe thấy, hơn nữa dưới cái hôn bá đạo của Lăng Thần, hai người thực nhanh trầm luân vào vực sâu dục vọng....
May mà, Lăng Thần vẫn là một người biết đúng mực, biết rõ tôi này còn có việc, cho nên cũng chỉ làm một lần, tuy chỉ một lần, nhưng Hạ Thiên Tịch vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342959/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.