Lạc Vô Dật không đề phòng, hai người vốn dĩ đứng rất gần, bị một quyền của Lancet đánh vào má trái, khóe miệng hắn lập tức chảy máu, Lạc Vô Dật đau đến nhe răng nhếch miệng tê tê kêu to, lập tức mắng chửi--
"Đệch! Lancet, ngươi đừng tưởng rằng ngươi bãi cái tác phong đáng tởm này của ngươi trước mặt lão tử, lão tử sẽ không dám làm gì ngươi? Hôm nay ngươi dám làm mặt lão tử bị thương, lão tử sẽ tuyệt đối đem đám lông trên người của con hoa hoa khổng tước ngươi nhổ sạch."
Lạc Vô Dật mắng, múa may nắm tay cũng hướng tới Lance tiếp đón đi lên.
Tức khắc, vài người nhìn hai người là thật sự đánh nhau rồi, sôi nổi tiến lên túm chặt hai người."Ngươi dám mắng bổn điện hạ là hoa khổng tước, bổn điện hạ tuyệt đối không tha cho ngươi.""Phi, đừng cả ngày bổn điện hạ điện hạ, ngươi thật đúng là cho rằng ngươi là người cao quý nhất sao, nói cho ngươi, chúng ta cũng sẽ không quan tâm, ngươi này thứ đồ thích khoe khoang hoa khổng tước, cả ngày cao ngạo giống như cái gì chứ kỳ thật ngươi cũng không biết chúng ta cỡ nào chán ghét ngươi, chán ghét ngươi, ghê tởm ngươi......"
"Ngươi ---- đáng chết." Lancet dù sao cũng có tu dưỡn rất tốt, tuy hiện tại hắn bị chọc tức đến tu dưỡng cũng không có, nhưng miệng lưỡi cũng không biết phải mắng chửi người như thế nào, so với Lạc Vô Dật miệng lưỡi sắc bén, hắn trừ bỏ kiêu ngạo tự phụ một chút, mồm mép thật đúng là không nhanh nhẹn.
"Đủ rồi." Lăng Thần lạnh lùng quát lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342939/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.