Cửu thiếu giờ phút này đã không thể nói sắc mặt táo bón, chỉ có thể nói sắc mặt rõ ràng là màu phân.
Thấy qua người xấu xa, chưa gặp qua người xấu xa như vậy, Lăng thiếu, ngươi đúng là cao thủ!
Flina nội tâm lập tức tràn ngập vô hạn sùng bái với Lăng Thần.
"Lên cho ta, bất luận như thế nào nhất định phải bắt được bọn chúng." Cửu thiếu khuôn mặt táo bón, ánh mắt hung ác trần trụi huyết tinh tàn nhẫn, không nghĩ cũng có thể biết, nếu bị Cửu thiếu này bắt được, bọn họ cho dù không chết thì cũng sống không bằng chết.
"Tịch Tịch, không bằng chúng ta tới so đấu đi!" Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch bỗng nhiên gợi lên khóe môi tà khí, tươi cười rất chi là muốn ăn đòn.
Hạ Thiên Tịch cả người nổi lên một thân da gà, sao lại thấy Lăng Thần tươi cười tà khí như vậy, gian tà như vậy chứ?
Cho nên, Hạ Thiên Tịch không lập tức đồng ý, ngược lại dùng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần, giống như mắt cún con ngập nước, rất hấp dẫn người!
Lăng Thần nhìn nam hài nhà mình, ngô...chính là loại vẻ mặt này, như thế nào có thể không hấp dẫn hắn chứ?
"So...so đấu cái gì?" Tròng mắt Hạ Thiên Tịch quay tròn chuyển động, lén lún nhìn Lăng Thần, ánh mắt mang theo độ cao cảnh giác.
Cỗ tà khí trên người Lăng Thần khiến cho y cảm thấy có chỗ nào không đdúng, tuyệt đối phải phòng bị.
"Liền so đấu hai chúng ta ai bắt được tên táo bón kia, thế nào?" Mắt phượng của Lăng Thần không chút để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342932/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.