Tới khi được Lăng Thần ôm trở về ký túc xá, Hạ Thiên Tịch không nghĩ gì hết hai tay quấn quanh cổ hắn hướng về phía môi Lăng Thần, lúc này Hạ Thiên Tịch không muốn nghĩ đến cái gì hết, ở trong phòng tối kia giống như một thế giới nhỏ ngăn cách hết thảy với thế nhân, xung quanh đều là thế giới đen tối, không có ánh sáng, không có tiếng gió, yên tĩnh giống như thế giới chết, nếu không phải tinh thần lực của y tập trung cao độ, nếu không phải đau đớn trên vai thời khắc nhắc nhở y, Hạ Thiên Tịch thiếu chút nữa cho rằng bản thân đã chết rồi.
Giờ phút này được Lăng Thần ôm trong lòng, y cấp bách muốn chứng minh cảm giác tồn tại của bản thân, chứng minh y còn sống chưa chết đi.
Một khắc Lăng Thần tiến vào cơ thể, trong cơ thể được đến thỏa mãn khiến cho y biết, y thật sự còn sống ở trên thế giới này.
Một phen mây mưa trôi qua, Lăng Thần ôm Hạ Thiên Tịch, hai người nặng nề ngủ.
Bọn họ ở trong phòng tối tổng cộng 5 ngày 5 đêm, có rất nhiều người không chịu nổi loại tập trung tinh thần cao độ như vậy sau hai ngày bắt đầu lục tục đi ra, vì nếu không ra tinh thần của bọn họ thực sự sẽ hỏng mất, cũng chỉ có mấy người Hạ Thiên Tịch là thời gian ở trong phòng tối lâu nhất, trước một khắc Hạ Thiên Tịch tỉnh lại, Lăng Thần cũng vừa mới tỉnh lại không lâu.
Ngủ một đêm, tinh thần thỏa mãn, hai người mở mắt ra bốn mắt nhìn nhau, Hạ Thiên Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342905/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.