Trở lại ký túc xá, Hạ Thiên Tịch còn chưa tỉnh lại, Lăng Thần nhìn y ngủ say, trái tim đều trở nên mềm mại, lập tức đem nguyên liệu nấu ăn lấy ra tiến vào phòng bếp nhỏ làm một vài món ăn đơn giản, nấu một nồi cháo bát bảo mềm mại thơm ngọt, Lăng Thần còn cho thêm một chút đường vào trong cháo, đây cũng là để tăng thêm khẩu vị cho Hạ Thiên Tịch, lại xào một đĩa măng và một đĩa rau cần, tuy ăn sáng như này thì không tồi, nhưng bữa sáng thanh đạm như vậy tuyệt đối không phù hợp được miệng lưỡi Hạ Thiên Tịch.
Lăng Thần nghĩ nghĩ vẫn là không làm thêm thịt thăn chua ngọt nữa, suy xét đến bây giờ là buổi tối, ăn quá nhiều đồ ngọt không tốt, cho nên hắn mới làm toàn món thanh đạm như vậy, nhưng lát nữa muốn dỗ người ăn cơm vẫn là phải phí một hồi công phu. Nhưng mà, hắn không sợ, hắn thích nhất chính là dỗ bảo bối nhà mình ăn ngủ.
Tuy lời này đối với một người nam nhân mà nói có cảm giác người nam nhân này không có chí khí gì cả, nhưng không có biện pháp, ai bảo hắn là thê nô một quả như vậy!
Hạ Thiên Tịch đang ngủ mơ màng bị hương vị thơm ngọt của cháo bát bảo trong phòng bếp đánh thức, Lăng Thần vừa lúc từ trong bếp đi ra chuẩn bị đánh thức Hạ Thiên Tịch, hiện tại đã 10 giờ tối, chuẩn bị để y ăn rồi ngủ tiếp.
Hắn đi tới mép giường nhìn Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt đào hoa hẹp dài, cả người mơ mơ màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342901/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.