Hạ Thiên Tịch nghiêng đầu nhìn nhìn Lancet phía sau một cái, Lancet kiêu ngạo ngẩng đầu, ánh mắt cao ngạo, quả thực so với con khổng tước cao ngạo còn ngạo khí hơn ba phần.
Hắn không nhìn tới Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần ở phía trước, chỉ là nhìn hai người cách mình khoảng ba bước nhíu mày một chút, bước nhanh tiến lên, một thân quân trang chỉnh tề mang theo một cỗ ngạo khí, âm điệu hoa lệ của hắn cũng tràn ngập kiêu ngạo khiến người khác vô pháp bỏ qua: "Muốn bổn điện hạ thần phục, các ngươi đủ tư cách sao?"
Lancet ngẩng đầu cao ngạo, ánh mắt mang theo cao cao tại thượng khinh miệt nhìn bốn người trên bục giảng, đi đến trung tâm đại lễ đường.
Hạ Thiên Tịch run run khóe miệng, tuy y và Lancet ở chung thời gian không lâu, nhưng y rõ ràng quen thuộc tính cách Lancet.
Lancet là một người cực kỳ kiêu ngạo tự phụ, có chứng tự kỷ nghiêm trọng, thích nhất là được mọi người chú mục, cũng chính là thời khắc như hiện tại này.
"Oa, Lancet điện hạ hảo soái, ta rất thích nga!"
"Có thể cùng Lancet điện hạ học chung một trường, ta cảm thấy ta chính là người hạnh phúc nhất trên thế giới."
"Lancet điện hạ cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi."
......
Phàm là nơi có soái ca, hoa si chính là nhiều nhất, cho dù có ít nữ sinh không phải hoa si, nhưng nhìn thấy soái ca đẹp mắt như vậy, cũng nhất định sẽ ủng hộ.
Nghe tiếng nói ủng hộ của người khác, Lancet phi thường sung sướng gợi lên khóe môi, loại cảm giác được vạn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342891/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.