Sắc mặt Hạ Cung lập tức khó coi, quả thực so với đại tiện còn thối hơn, ánh mắt mang theo lệ khí trừng mắt với Lăng Thần lạnh lùng nói: "Tân sinh năm nay thật đúng là kiêu ngạo, thoạt nhìn cần phải hảo hảo quản giáo, chờ đến khi các ngươi nhập học nếu còn kiêu ngạo như vậy thì tốt rồi."
"Chúng ta kiêu ngạo sao?"Hạ Thiên Tịch chớp mắt vô tội nhìn Lăng Thần: "Tính cách chúng ta không tốt sao?"
"Tịch Tịch, chúng ta là người." Lăng Thần kéo người ngồi xuống cạnh mình không ngẩng đầu lên nói: "Sao có thể chấp nhặt với những con chó luôn sủa bậy như vậy."
Phốc ――
Cuối cùng vẫn có người không nhịn được cười ra tiếng.
Lăng Thần không nói thì thôi, đã nói chính là một châm kiến huyết!
"Ngươi..." Hạ Thiên tức giận trừng mắt, giương nanh múa vuốt muốn nhào tới, bị Hạ Cung cản lại.
Hạ Cung sắc mặt quả thực có thể kết băng, thanh âm từ kẽ răng truyền ra, nói: "Các ngươi―― chờ!"
Hạ Thiên Tịch cười hì hì, vẻ mặt vô tâm vô phế quả thực không đem lời nói của Hạ Cung vào trong tai, Lăng Thần ngay cả đầu cũng không nâng lên, đem giường đệm của Hạ Thiên Tịch thu thập thật thoải mái dễ chịu.
"Ngươi là học trưởng đi!" Trong không khí yên tĩnh quả thực có thể kết thành băng, đôi con người màu mã não của Dạ Đồng không gợn sóng nhàn nhạt liếc Hạ Cung một cái nói: "Hiện tại trường Quân đội số 1 còn chưa khai giảng, ngươi cứ như vậy uy hiếp học đệ, này chẳng lẽ là tác phong của trường quân đội số 1?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342880/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.