Lăng thần rất nhanh liền làm xong sủi cảo, sau đó bắc nồi, Hạ Thiên Tịch cầm hai cái bát đôi mới mua đi theo sau Lăng Thần giống như trẻ con vẻ mặt nôn nóng chờ đợi, Lăng Thần thấy y một hồi cũng không thành thật dừng lại nghỉ tạm một hồi, bất đắc dĩ cười cười, chờ sủi cảo nấu xong, lập tức vớt ra mang lên phòng khách.
Hạ Thiên Tịch lập tức cầm đũa gắp lên, Lăng Thần nghiêm mặt răn dạy: "Đừng vội, cẩn thận nóng."
Nhưng đã chậm, Hạ Thiên Tịch đã cho ngay miếng sủi cảo vào miệng mình, sủi cảo vừa mới nấu ra, bên ngoài rất nhanh sẽ nguội, nhưng nhân thịt bên trong lại nóng bỏng, Hạ Thiên Tịch há miệng cắn một cái, nước canh nóng lập tức khiến lưỡi cậu bị bỏng, khuôn mặt lập tức nhăn nhó.
"Mau nhổ ra" lăng Thần vừa thấy y bị bỏng lưỡi, ập tức cầm lấy đĩa trên bàn, Hạ Thiên Tịch tê tê hít hít không khí, nước mắt lưng tròng nhìn Lăng Thần, đem sủi cảo trong miệng nhả ra, miệng bị nóng hòng hồng cũng không dám khép lại.
Lăng Thần vừa y dáng vẻ ủy khuất, cũng không nỡ trách cứ, đau lòng nhéo cằm y dịu giọng nói: "Mở miệng ra cho ta xem có bị bỏng nặng hay không?"
"....đau..." Hạ Thiên Tịch ủy khuất mơ hồ nói một tiếng, một đôi mắt đào hoa hẹp dài nước mắt lưng trong, khuôn mặt nhỏ tinh xảo có chút nhăn nhó.
"Ngoan, ta thổi cho ngươi." Lăng Thần nhìn nhìn, còn may đúng lúc nhổ ra, không nóng nghiêm trọng mấy, cũng không cần đi bệnh viện, nhưng nhìn bộ dáng ủy khuất của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342870/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.