"Đúng là vậy mà" Lăng Nghị đến chết cũng không hối cải hắc hắc cười ngây ngô nói: "Dù sao hai chúng ta chính là không ưa nhau, như vậy càng tốt, con trai chúng ta thượng con hắn, nói ra thì ta càng có mặt mũi, con của hắn nếu có bản lĩnh thì thượng lại con ta! Ta cũng không nói không cho nó thượng! Hừ hừ..."
Nói xong còn thập phần ngạo kiều hừ hừ hai tiếng.
Lạc Ngôn vô ngữ đỡ trán, thật không biết lúc trước vì sao lại thích Lăng Nghị? Ngốc không sáng nổi cư nhiên còn có thể ngồi lên vị trí thống soái tối cao của Liên bang, quả thực không khoa học!!!"
"Được rồi, tức phụ, đừng lo lắng, cùng lắm thì Lăng gia ta ra sính lễ, đem con của hắn cưới về là được không phải sao!" Lăng nguyên soái vừa thấy Lạc Ngôn vẫn lo lắng, lập tức an ủi, chuyện này quan trọng cái rắm gì, nhìn hắn đem tức phụ buồn rầu mới khiến người đau lòng.
Lạc Ngôn trừng hắn một cái, bất đắc dĩ xoa thái dương nói: "Ngươi rõ ràng biết ngươi cùng Hạ nguyên soái không ưa nhau, hắn sẽ đồng ý đem con trai gả cho con trai ngươi sao?"
Không chừng người ta cũng muốn đem con ngươi cưới về cũng nên!
Lạc Ngôn ở trong lòng âm thầm phản đối.
"Không đồng ý thì còn có thể thế nào? Dù sao bọn chúng đều đã gạo nấu thành cơm, cùng lắm thì, trực tiếp để con trai ta cướp con hắn về giấu ở Lăng gia, ta chẳng lẽ còn sợ hắn sẽ dẫn người tới sao?" Hai người đều là nguyên soái, chưa biết ai hơn ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342827/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.