Lúc này, đổi lại là Hạ Thiên Tịch nhìn từ trên cao xuống Tề Phi Dương, khuôn mặt tinh xảo tràn đầy biểu tình kiêu ngạo, thần sắc sáng lạn, y gợi lên khóe môi đường hoàng mà cuồng vọng, cả người phi thường tự tin, đó là tự tin thuộc về cường giả.
Dáng người thiếu niên thon gầy, mái tóc màu đen kề sát gương mặt, con ngươi thâm thúy như đêm, khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân, cả người y giờ phút này tản mát ra quang mang vạn trượng, lóa mắt khiến mọi người không thể rời khỏi ánh nhìn.
Thiếu niên này, vẫn là cái thiếu niên vừa rồi sao?
Thiếu nhiên tinh tế gầy yếu, hoàn toàn không chịu nổi một kích trong mắt bọn họ, y lại đánh vỡ tròng mắt của mọi người, hăng hăng ném tròng mặt của mọi người xuống đất mà giẫm đạp.
Bởi vì, y chỉ dùng một chiêu, một chiêu hoa lệ, liền cắt đứt kiêu ngạo ương ngạnh của đám người Tề Phi Dương.
Thiếu niên này là ai?
Dáng người y mảnh khảnh như vậy lại có lực bạo phát lớn như vậy?
Trong nháy mắt, trong đầu mọi người dần hiện ra hai vấn đề.
Hiện trường một mảnh yên tĩnh, thuộc về yên lặng giống như tử vong.
Khi mọi người khiếp sợ nhìn một màn này, không có ai dám nói chuyện, thanh âm quang não tích tích vang lên đem mọi người đang chìm trong khiếp sợ kéo về hiện thực, bọn họ sổi nổi nhìn cổ tay của mình, đều không phải từ quang não của mình phát ra, đúng lúc này giọng nói thanh triệt của thiếu niên đứng giữa sân vang lên: "Có việc gì?"
Hạ Thiên Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342810/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.