Chờ đến khi Libor quản gia tới nơi, Lăng Thần mới lưu luyến buông Hạ Thiên Tịch ra, nhìn nhân nhi trong lòng ngực mềm mại như không xương, gương mặt tinh xảo, đôi mắt liên tục chớp chớp, đồng tử tràn ngập hơi nước, cánh môi no đủ mê người, toàn thần đều tỏa ra hơi thở dụ hoặc, Lăng Thần rất là không nỡ buông tay, đem đầu chôn ở hõm vai Hạ Thiên Tịch giống như cún con cọ cọ nói: "Tịch Tịch, ngươi trở về nhất định phải nhớ đến ta nha!
Cái đầu cọ cọ như cún con này cư nhiên còn biết làm nũng, hoàn toàn không phù hợp với khí thế cùng tính cách của Lăng Thần.
Nhưng Hạ Thiên Tịch lại phi thường hưởng thụ, một mặt khác của Lăng Thần chỉ có y mới nhìn thấy, cái này khiến trong lòng y có một loại cảm giác đầy thỏa mãn.
Hạ Thiên Tịch giương lên cánh môi cười nói: "Được rồi, đừng làm nũng ta thật sự phải đi." Ngữ khí như đang dỗ hài tử, thật sự giống như đang dỗ một con cún con đang làm nũng vậy.
Nhưng Lăng Thần lại phi thường hưởng thụ, đây là lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch dùng vẻ mặt ôn hòa cùng ngữ khí dịu dàng như vậy dỗ dành hắn đi?!
PS: Hãn! Lăng thiếu, ngươi quả thật là càng sống càng lùi lại sao? Làm nũng mè nheo như vậy, thực không phù hợp với tính cách cùng khí chất của ngươi được không!!!
"Ta đưa ngươi đi ra ngoài." Lăng Thần thân mật cọ cọ cổ Hạ Thiên Tịch một hồi lâu, mới lưu luyến buông Hạ Thiên Tịch ra.
Mặc kệ làm như vậy hạ thấp bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342807/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.