Hạ Thiên Tịch vừa mở ba lô ra, các loại trái cây tươi ngon mọng nước, tản mát ra hương thơm nồng đậm, hương khí hấp dẫn khứu giác của con người, quả thực không cần quá trần trụi.
Mấy người thiếu chút nữa đem tròng mắt rơi vào trong ba lô của Hạ Thiên Tịch, nước miếng trong miệng không ngừng lan tràn, yết hầu lên xuống, nuốt nuốt nước miếng.
Nhìn mấy người như sói đói, Hạ Thiên Tịch chỉ cảm thấy buồn cười, từ trong ba lô lấy ra mấy quả đào và táo sau đó đối với mọi người nói: "Các ngươi muốn ăn loại nào, tự mình lấy đi!"
Ngao ô!
Mọi người chờ Hạ Thiên Tịch ra lệnh một câu, sau đó liền nhào tới, tốc độ đoạt đồ ăn kia, quả thực không cần quá kinh hãi.
Hạ Thiên Tịch cầm quả táo đưa cho Lăng Thần, trước kia cùng Lăng Thần ở trong rừng rậm Tử Vong một tháng, y biết Lăng Thần không quá thích ăn trái cây.
"Không cho tùy hứng." Hạ Thiên Tịch đem quả táo đưa cho Lăng Thần nhìn thấy đôi lông mày của hắn hơi nhướng lên, lập tức nghiêm khắc nói.
Lăng Thần cũng không phải không thích ăn trái cây, hắn chỉ không thích lượng đường trong trái cây, hắn không thích đồ ngọt, nhưng trước kia vì truy lão bà vẫn luôn chịu đựng, hiện tại không nói lão bà đã đuổi tới tay, nhưng cũng là có quan tâm tới mình, chắc là không còn nghiêm trọng mấy, cho nên Lăng Thần liền thoáng bại lộ một chút bản chất.
"Nhanh lên." Hạ Thiên Tịch nhìn mày kiếm của Lăng Thần càng nhíu chặt hơn, không khỏi buồn cười một trận, nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1342791/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.