: Tìm được đường sống từ chỗ chết
Năm Cảnh Đức thứ tư, một đôi cá chép báo bình an.
Đại nội biết được tin vui từ phủ phò mã, liền lệnh cho các thái y trong Hàn lâm Y quan viện thay nhau túc trực xem mạch, lệnh cho các cung nhân dốc lòng chăm sóc. Tất cả đồ dùng trong phủ đều phải do thái y đích thân kiểm tra. Đồ ăn hằng ngày ngoại trừ nội thị ăn thử còn phải do thái y xem trước.
"Nếu Trương Tắc Mậu bắt ra tin vui này sớm một chút, dù ta có phải quỳ cầu Quan gia cũng không để hắn xuất chinh!"
Đã hơn một tháng kể từ ngày đại quân rời kinh, tin trưởng nữ có hỉ làm Hoàng đế vốn đang vì chiến sự mà vội đến sứt đầu mẻ trán cũng có chút vui mừng trên mặt.
Trong số sáu người con trai của Hoàng đế, năm người chưa kịp lớn đã chết non. Con nối dõi thưa thớt vẫn luôn là nổi đau trong lòng Hoàng đế, nhưng hiện giờ cũng xem như được hưởng thụ thiên luân chi lạc*.
(*Thiên luân chỉ mối quan hệ thân thiết của cha con, anh em; cho nên có thuật ngữ "thiên luân chi lạc (天倫之樂)" được dùng để chỉ niềm lạc thú của gia đình, sự đoàn tụ của mọi người trong nhà.)
Nhưng Lưu Nga lại nghĩ xa hơn Hoàng đế. Đế Hậu trăm năm tân quân sẽ lên làm chủ, nhan sắc của nữ nhân lại không thể vĩnh viễn bảo trì, khó mà đảm bảo sau này phò mã sẽ đối xử hết lòng hết dạ với công chúa, nhưng chỉ cần có hậu tự, đợi xuất các thành niên, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan/1248276/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.