: Tướng môn Tào gia và phò mã
Đường phố Đông Kinh vang lên tiếng người gõ mõ cầm canh. Trời vẫn còn tối, nhưng một căn phòng trong đại viện đã được thắp đèn sáng trưng.
Quan phục và công phục đều là do triều đình phát, tuỳ theo cấp bậc mà được may bằng các loại vải khác nhau. "Lần trước đến Duyên Châu ta đã gặp được Tào tướng quân, trùng hợp phu nhân hắn bị bệnh nên ta ra tay cứu giúp."
"Việc này nàng đã nhắc đến trong thư, sao vậy, có gì không ổn sao?" Nàng chỉnh lại vạt áo cho nàng.
"Thẩm đại nương tử kia..."
"Ra là nàng nhớ thương Thẩm đại nương tử."
"Không phải, trong thư ta cũng đã nói với nàng, Thẩm đại nương tử này thật sự rất lợi hại."
"Người lợi hại thế nào cũng không thể thông thiên, nàng ấy đứng ở lập trường của hai nhà Thẩm – Tào nên muốn bo bo giữ mình, ta vốn không có ý mượn sức, nhưng lại không muốn để bọn họ bị người khác lợi dụng, hoặc là hãm hại, dù sao Hày Tây, dã tâm không nhỏ!"
Nàng hiểu ý Triệu Uyển Như: "Nếu Nguyên Trinh đã nghĩ vậy, vậy thì không mượn sức, nhưng bọn họ muốn đứng ngoài cuộc, tuyệt đối không thể!"
Triệu Uyển Như ngây người, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Thiếu Hoài: "Nàng muốn làm gì?"
Tiếng trống vang lên, người cầm thẻ bài đến kho nhận chìa khoá. Cửa cung mở ra, các thần tử theo thứ tự lần lượt tiến vào cung.
"Các vị khanh gia có gì muốn tấu?"
"Khải tấu bệ hạ." Tể tướng Bình chương sự tiến lên tấu: "Các lộ đều được bố trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan/1248267/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.