(*Tên chương này trích trong câu thơ nổi tiếng của Lý Mạc Sầu: "Hỏi thế gian tình là gì, mà đôi lứa hẹn thề sống chết có nhau. Nguyên văn 问世间情为何物,直教人生死相许)
Lôi Duẫn đưa Lý Thiếu Hoài vào Khôn Ninh Điện, vừa bước vào sân đã nghe thấy tiếng trẻ con đùa giỡn.
Một đứa bé vài tuổi đang chơi đuổi bắt trong sân đột nhiên đụng trúng Lý Thiếu Hoài. Lý Thiếu Hoài ngồi xổm xuống, bế đứa bé mặc đồ đỏ son kia lên.
Bàn tay nhỏ múp míp xoa lên mặt Lý Thiếu Hoài, chợt bắt lấy cánh chuồng trên mũ nàng kéo xuống. Đứa bé trong lòng thích thú nở nụ cười, một chút cũng không sợ người lạ.
"Quận vương..."
Phía sau một đám thái giám, người hầu hớt hải đuổi theo, dừng lại thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lý Thiếu Hoài buông đứa bé xuống, ngờ đâu hắn lại không muốn, ôm chân Lý Thiếu Hoài không chịu đi.
Ngay cả đứa bé mới mấy tuổi cũng thích người xinh đẹp, Lôi Duẫn cười híp mắt: "Lý Bí Lang, đây là Lục hoàng tử Thọ Xuân quận vương, em ruột của Huệ Ninh công chúa, có lẽ là thấy ngài thân thiết."
Bên trái Khôn Ninh Điện là điện của Thục phi Dương thị, xuyên qua khe hở cành cây, dưới ánh mặt trời một nữ tử lười biếng tựa vào hàng rào quan sát đám người đang tụ tập trong sân đối diện.
"Thiếu niên kia là ai?"
"Là Bảng Nhãn trong kỳ thi Đình năm nay, Lý Nhược Quân."
"Tên này rất quen tai."
"Thục phi nương tử có điều không biết, Lý Nhược Quân này vốn là Đạo sĩ, đệ tử của Thái Thanh chân nhân, lại vì trị hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan/1248223/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.