: Vì ai mà đến vì ai mà về 
Từ Văn Đức Điện ra, một người đàn ông trung niên mặc Công phục màu tím vội vàng đuổi theo ba vị quan viên mặc Công phục màu đỏ đi phía trước. 
"Đường phu Nhị Lang bệnh tình thế nào rồi?" Khấu Chuẩn quan tâm hỏi. 
Hữu kinh vô hiểm, Trần Nghiêu Tẩu cung kính trả lời: "Đa tạ ân phủ quan tâm, khuyển tử may mắn được quý nhân giúp đỡ, đã không sao." 
"Quý nhân?" 
"Vâng, là một đạo sĩ." Trần Nghiêu Tẩu đáp tiếp. 
"Người này có lẽ ân phủ đã nghe qua, mấy năm trước thiên tai ở Giang Nam từng có một đạo sĩ giúp người chẩn trị khắp nơi." 
Nghe Trần Nghiêu Tẩu nói những lời này, Khấu Chuẩn vuốt râu cười to: "Trùng hợp vậy sao, nguyên lai là tiểu tử kia đã cứu Nhị Lang nhà Đường phu." 
Huynh đệ ba người sửng sốt: "Tiểu tử?" 
"Ân phủ quen biết hắn?" 
"Lý Nhược Quân là học sinh của lão hủ." 
Ba người ngạc nhiên: "Huyền Hư chân nhân lại là học sinh của ân phủ, trách không được tuổi còn trẻ đã học rộng tài cao như thế." 
Mấy huynh đệ không khỏi ngạc nhiên lần nữa, đặc biệt là Trần Nghiêu Tư ở Hàn Lâm Viện: "Ý chỉ kia của Quan gia, chẳng lẽ là vì hắn, Quan gia đã sớm thích ý hắn?" 
Khấu Chuẩn vuốt râu cười nhạt: "Tâm tư Quan gia, ai mà hiểu được chứ ~" 
Sáng sớm, vừa bừng tỉnh từ trong mộng, mặt mày chưa thêm son phấn, ngoài phòng đã vang lên hai tiếng người từ xa vọng lại. 
Tiểu Nhu bước chậm đến trước cửa phòng, nhỏ nhẹ nói: "Cô nương, Công bộ phái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan/1248183/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.