: Con vợ lẽ không tránh khỏi dị tâm 
Một phen khách sáo về sau Hàn lâm học sĩ tiễn khách, bên bờ sông trước cửa dừng một chiếc xe ngựa. 
"Thiệu Đức, đệ uống nhiều rồi!" Dọc theo đường đi Đinh Thiệu Võ vừa lôi vừa kéo phí một phen sức lực mới hống được Đinh Thiệu Đức ra ngoài. 
Hỉ Phúc, tên tùy tùng của Đinh Thiệu Đức thấy thế vội vàng đi qua đỡ lấy lang quân từ tay Đinh Thiệu Võ. 
Đinh Thiệu Văn quay đầu lại, nhìn bộ dáng say khướt của Tứ lang, trừng mắt giận mắng: "Ngươi nhìn ngươi xem, còn ra thể thống gì!" 
"Chuyến đi hôm nay chính là cha khổ tâm an bài, ngươi không cố gắng thể hiện thì thôi, hiện giờ còn say rượu thất thố trước mặt Tiền Hoài Diễn, ngươi..." 
"Được rồi, huynh trưởng chớ nên trách Tứ đệ, có lẽ là Tứ đệ không muốn, nên mới uống say như vậy..." Đinh Thiệu Nhân khuyên can, kết quả lại là đổ thêm dầu vào lửa. 
"Ngươi có tư cách gì không muốn, cũng không xem bản thân có bao nhiêu phân lượng, Hàn lâm học sĩ là nhà nào? Đó là dòng dõi thư hương nhiều thế hệ, hắn gả con gái cho ngươi đã là ủy khuất." Đinh Thiệu Văn chỉ vào Đinh Thiệu Đức chỉ hận sắt không thành thép. "Ngươi đó ngươi đó, thật là gỗ mục, đến bao giờ mới làm chúng ta bớt lo!" Nói xong phất tay áo bỏ lên xe ngựa. 
"Ta ngược lại cảm thấy lão tứ làm không sai, Tiền Hoài Diễn kia không phải cũng là nhìn trúng phụ thân của chúng ta làm Đại tướng công, ca ca làm Chỉ huy sứ mới đồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan/1248173/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.