Ngộ nhập phong trần tình quy xử (Tạm dịch: Vào nhầm chốn phong trần lại là nơi tình về)
Nước sông Biện Hà chậm rãi chảy xuôi, chia Khai Phong phủ làm hai.
Hàng liễu rũ bóng hai bên bờ, nước lặng không gợn sóng.
Trên Châu Kiều người đi đường nối liền không dứt.
Từ Phi Kiều trên Phong Nhạc Lâu tựa vào lan can nhìn xuống, có thể thu hết phồn hoa thành Đông Kinh vào đáy mắt.
Con mèo Ba Tư lông dài này có một bộ lông trắng muốt, mềm mại, thân hình tròn trịa, hẳn là trước đây được chủ nhân nuôi dưỡng rất khá.
Hiện giờ được về nhà, đang lười biếng nằm phơi dưới ánh mặt trời.
Có người đi ngang qua Phi Kiều, nó chỉ hé mắt ra nhìn, đám đông đi qua nó lại tiếp tục ngủ, không sợ người lạ.
"Xem ra duyên phận giữa Cố thí chủ và bần đạo không cạn." Bên trong truyền ra giọng nói cực kỳ nhu hòa.
Nghe được thanh âm con mèo duỗi người một cái nhảy xuống lan can, nhìn chằm chằm bộ lông xõa tung, xuyên qua rèm châu đi vào trong phòng.
Bước chân nhẹ nhàng đứng dưới chiếc bóng đu đưa của tấm rèm châu.
Nó ngẩng đầu như thể đang quan sát gì đó, chợt đi vòng qua bàn trà rồi nhảy vào lòng đạo cô áo tím từng cứu nó bên bờ sông.
"Xem ra Mi Sương cũng rất thích chân nhân." Khác với giọng nói nhu hòa vừa rồi, giọng nói này mang theo chút tùy ý, lại cực kỳ quyến rũ.
Giọng nói quen thuộc của chủ nhân lọt vào tai, con mèo liền nhảy khỏi vòng tay đạo cô đi đến bên chân chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan-vu-hoan/4509390/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.