: Một khúc tái ngoại kiêu hùng
Người Hán sùng văn, dân du mục ở vùng biên giới lại thượng võ, ngay cả dáng múa của nữ tử cũng ít đi vài phần mềm mại, nhiều hơn vài phần hiên ngang.
Giữa sảnh tiệc của phủ Tây Bình Vương tất cả vũ nữ đồng loạt lui ra, một nữ tử đeo khăn che mặt dáng người thướt tha bước vào.
Không biết là ai vỗ tay, chỉ thấy âm thanh vừa dứt mấy tên hộ vệ đeo loan đao nâng sáu chiếc trống to vào, đặt vòng quanh sân khấu tạo thành một vòng tròn.
Đợi trống da xếp xong, tiếng nhạc đệm cũng ngừng lại.
Lúc này chỉ còn lại tiếng động của cầm huyền và nhạc khí.
Nghe giai điệu, không giống Đường luật, cũng không giống Tống âm, ngược lại mang theo phong tình dị vực nồng đậm.
Ống tay áo của nữ tử dài bằng hai người, giống như quần áo của con hát trong vườn Lê Viên, nhưng nhìn kỹ lại khác nhau một trời một vực.
Bên dưới bàn chân để trần, mắt cá chân trắng nõn cùng cốt cách xương mảnh mai nhẹ nhàng dán lên bề mặt thảm thêu, không khỏi khiến các lão thần đọc sách mấy chục năm tư lịch thâm hậu xấu hổ sôi nổi cúi đầu.
Mấy quan viên mặc Công phục đỏ ngồi sau khẽ kề tai nói nhỏ: "Nữ tử sao có thể tùy tiện bại lộ như thế, huống hồ nàng còn phải nhập Đại Tống ta làm con dâu hoàng thất!"
Vài ly rượu xuống bụng, nữ tử trước mắt bắt đầu sải bước, tà áo dài phất lên, tiếng trống cũng theo đó vang lên, chặt chẽ mà không loạn, nhanh mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan-vu-hoan/4509380/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.