: Khả yếu kim phong ngọc lộ thì
(Dịch nghĩa: Sao phải cần lúc gió thu và sương trắng.)
Lý Thiếu Hoài nhìn tuấn mã mà mình sẽ cưỡi phía trước, dây cương và yên ngựa được vẽ hoa lưu ly mạ vàng, bên trên lót đệm lông khỉ vàng.
Nàng buông rèm châu xuống đến gần một bước, vén tóc mai bên tai nàng ra sau, ôn nhu nói: "Ngoan, chỉ một lát." Nàng quá hiểu trong lòng Triệu Uyển Như lúc này đang nghĩ gì: "Nàng sợ bộ dáng ta mặc hỉ phục bị mọi người nhìn thấy sao.
Nhưng ta cũng sợ bộ dáng nàng mặc giá y bị bọn họ thèm nhỏ dãi nha.
Lòng ta có nàng, lòng nàng có ta, hai ta một lòng, bọn họ cũng chỉ có thể mở to mắt hâm mộ!"
Nàng nháy đôi mắt phiếm quang, lại cong môi cười nói: "Vậy nàng cũng chỉ được nghĩ đến ta, không được xem người khác."
"Được." Đồng ý xong lại nói thêm một câu: "Lòng ta ở chỗ nàng, đương nhiên không thể xem người khác."
Đi sau đội quân vẩy nước là một trăm thành viên được tuyển chọn trong dàn nhạc hoàng gia, sau nữa là tám đồng tử cài trâm, tám cung nhân cầm quạt, bốn cái hình vuông, bốn cái hình tròn, mười cung nữ bưng hoa cùng với hai mươi cung nữ cầm đèn.
Hai vị công chúa cùng gả nên có đến hai đội đưa dâu giống nhau như đúc, nhưng đường đến phủ phò mã lại khác.
Sau khi đội ngũ ra khỏi cổng Tuyên Đức, hai đội đưa dâu tách ra, đi về hai hướng khác nhau.
Hoàng thành, dọc theo tường thành trong ngoài thành Đông Kinh đều được lắp pháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan-vu-hoan/4509365/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.