: Nguyện phàn cô phong tranh siêu quần xuất chúng
Kinh Giao cách hoàng cung khá xa nên Yến Cảnh đã dọn tới Tào Môn cạnh nội thành cũ.
Yến Dĩnh làm thư đồng đi theo bên cạnh Yến Thù, Trường Xuân quan nhiều lần gửi thư thúc giục.
Trước Quỳnh Lâm Yến, lẽ ra Yến Cảnh nên khởi hành trở lại Giang Nam, nhưng vì Yến Dĩnh sinh bệnh nàng không yên lòng nên mới ở lại thêm vài ngày.
"Nàng..." Thấy người bị nâng từ xe ngựa xuống vết máu loang lổ, mặt mày tái mét.
"Ngươi cứu nàng trước!"
Sắc trời dần tối, thành Đông Kinh vạn gia sáng đèn, đèn hành lang trong nhà cũng được thắp sáng.
"May mắn trượng này không đánh vào lưng, người ra tay cũng không quá tàn nhẫn, nếu không nàng đã sớm mất mạng!" Năm trước vừa mới dạo một vòng quỷ môn quan, còn chưa tới nửa năm lại phải nằm liệt giường lần nữa.
Yến Cảnh quay đầu nhìn Triệu Uyển Như: "Nàng chỉ là một người bình thường, không thể chịu nổi người Triệu gia các ngươi đùa giỡn tra tấn như vậy!"
Ánh nến lay động, Triệu Uyển Như cúi đầu không nói.
Ánh nến chập chờn dần được thay bằng tia sáng mặt trời ấm áp.
Gà trống trên nóc nhà báo sáng, tiếng gõ cửa khe khẽ đáng thức người đang chống đầu thiếp đi trên bàn.
Một đêm qua đi, nàng đã canh giữ cả đêm.
Yến Cảnh đi rồi Lý Thiếu Hoài nằm sấp trên giường lẩm bẩm cả đêm, nàng cũng lo lắng cả đêm.
Nàng đến đầu giường đắp lại chăn cho Lý Thiếu Hoài mới mở cửa ra ngoài, là Trương Khánh tìm hiểu tin tức trở về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan-vu-hoan/4509354/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.