: Từ xưa hồng nhan đều bạc mệnh 
Đã nhiều ngày kể từ khi Triệu Uyển Như rời đi, Yến Cảnh trước sau vẫn không rõ vì sao muốn nàng ở lại Đông Kinh, lưu lại bên người Lý Thiếu Hoài. 
Thật giống như nàng có thể biết trước chuyện gì đó. 
Muốn nàng ở lại tuyệt không phải vì mong muốn, mà là mang theo mục đích nào đó. 
Nghĩ vậy, nàng không khỏi cảm thấy Huệ Ninh công chúa này lòng dạ thâm sâu đến đáng sợ. 
Nàng nhìn không thấu tâm tư Triệu Uyển Như, nhưng Triệu Uyển Như lại giống như có thể nhìn thấu lòng nàng. 
Người như vậy, đối với A Hoài, đến cùng là độc dược, hay là thuốc đây. 
- Chi - 
"A tỷ, Thiếu Hoài ca ca vừa ra ngoài, hình như là đi vào thành." 
Yến Cảnh liếc nhìn ánh trăng bên ngoài, lẩm bẩm nói: "Ban đêm ra ngoài?" 
Vài ngày trước. 
Gã sai vặt trong phủ Tiền Hoài Diễn đột nhiên đến biệt viện ngoài thành Tây Kinh Giao, mang Lý Thiếu Hoài đi. 
"Đại sư tỷ?" Tiền Hi Vân ngạc nhiên nhìn nàng. 
"Không mời mà đến, sư muội sẽ không trách ta chứ?" 
"Sao có thể, từ khi xuống núi đã tách biệt nửa năm. 
Muội nhớ tỷ muốn chết ~" Tiền Hi Vân cười nắm lấy tay Yến Cảnh. 
"Trở về nhà mình, nội trạch thâm sâu, sau này cũng không còn ai tốt tính như sư đệ làm chỗ dựa cho ngươi, cho nên không thể tùy hứng làm bậy." 
"Muội biết rồi." 
Tiền Hi Vân không ngờ Đại sư tỷ cũng ở Đông Kinh, càng không ngờ nàng sẽ theo sư đệ đến đây, chuyện này không khỏi làm nàng phát sầu. 
Sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan-vu-hoan/4509324/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.