: Đây có được xem là khinh bạc?
Lý Thiếu Hoài sợ hãi, từ triều Đường về sau trải qua Ngũ Đại Thập Quốc, dân phong dần từ khai thành thủ*, đặc biệt kể từ khi Đại Tống thành lập, địa vị nữ nhân ngày càng thấp kém, bằng không trong Trường Xuân quan cũng không có nhiều nữ quan như vậy.
(*Khai: mở mang; Thủ: bảo thủ)
Không biết liêm sỉ, bốn chữ này Lý Thiếu Hoài vô pháp dùng để hình dung nàng.
Nếu buộc phải nói ra một từ, Lý Thiếu Hoài cảm thấy hai chữ phóng đãng đặt trên người cô gái này là thích hợp nhất.
Nhất thời nàng cảm thấy hai từ này...!thật là tốt vô cùng, không kìm được đỏ cả hai tai.
A, bị thương ở ngực sao? Lý Thiếu Hoài đột nhiên thấy vết đỏ trên áo, duỗi tay ngọc ra, theo bản năng chăm chú quá mức, không chú ý đến áo lót của nàng kia đang cởi ra.
Bộ dáng yếu đuối vừa rồi của Triệu Uyển Như lại giống như chỉ là giả vờ, hoàn toàn biến mất.
Lý Thiếu Hoài bình tĩnh tự nhiên khom người, bàn tay rủ xuống bên hông nắm chặt, một thân đạo bào, dáng người tuy không tinh tế như nữ tử, nhưng cũng không thô tráng như nam nhân, tóc dài rũ eo, đầu đội ngọc quan, trâm gỗ đào vấn tóc, rất có tiên phong đạo cốt.
Đời trước Lý Thiếu Hoài đã có tiếng đẹp tựa Tống Ngọc, lần đó đoạt Trạng Nguyên cưỡi ngựa dạo kinh thành càng khiến vô số tiểu thư khuê các đang độ cập kê ở Đông Kinh vì nàng mà khuynh tâm ám hứa.
Bên ngoài chiếc đạo bào màu khói là mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cung-quan-vu-hoan/4509289/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.