---------
Ánh mắt của Trần Lê dính chặt trên người Gia Cát Dư, lúc này mặc dù cậu còn có một chút đề phòng nhưng nhiều hơn là hi vọng về mặt vẽ tranh của mình có thể có chỗ đột phá.
Giờ khắc này, trong ánh mắt của Trần Lê là sự tò mò mãnh liệt khiến Gia Cát Dư không khỏi sững sờ, cũng không biết vì sao trong lòng lại bất chợt mềm nhũn, một khắc trước còn muốn kệ Trần Lê, mà bây giờ lại rất chăm chú liệt kê từng chút khuyết điểm của cậu ra.
"Tranh của cậu, mới nhìn thì sẽ thấy rất rung động và rất hấp dẫn người khác vì cậu đã trao linh hồn cho bức tranh trong lúc vẽ. Nhưng linh hồn này quá đơn nhất, không phải là tình cảm nó biểu hiện quá đơn nhất mà là thủ pháp thể hiện của nó quá đơn giản, cậu thiếu kỹ xảo, một loại kỹ xảo có thể thể hiện linh hồn bên trong bức tranh về nhiều phương diện." Gia Cát Dư vẻ mặt trang trọng, mỗi một câu nói đều xuất phát từ nội tâm.
Trần Lê lại nghi ngờ, cậu nhìn thoáng qua cọ vẽ trong tay, rồi lại nhìn Gia Cát Dư, sững sờ, đờ đẫn đứng đấy.
Gia Cát Dư không cách nào hiểu được ý của Trần Lê, ông đặt cây cọ mình vừa vẽ vào tay cậu, nói nhấn mạnh: "Nếu cậu muốn học tốt những kỹ xảo này thì cậu có thể bảo Ngụy Sâm gọi điện cho tôi, tôi bằng lòng dạy cậu, coi như cậu không xem tôi là thầy cũng không sao cả."
Thấy Trần Lê như thế thì Gia Cát Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuc-tri-sung-hon/2524746/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.