------
Yên tĩnh, trong phòng họp im lặng như tờ, đến kim rơi cũng nghe tiếng.
Không, vẫn chưa im tới mức như thế, tối thiểu còn có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề của Chu Đồng Bằng, tiếng sau còn nặng hơn tiếng tước, giống như là hơi thở tiếp theo sẽ theo không kịp vậy, khiến người nghe cảm thấy là Chu Đồng Bằng sẽ cứ thế mà xỉu mất.
Sự thật chứng tỏ Chu Đồng Bằng yếu thật, chỉ nghe rầm một tiếng thật mạnh thì thấy Chu Đồng Bằng đã ngất, cũng không biết là lực lúc té và phương hướng có được nắm chuẩn hay không mà thân thể mập mạp ngã trên mặt đất khiến mỡ cả người rung động.
Gia Cát Phong chỉ nhìn thôi mà cũng thấy đau huống chi là Chu Đồng Bằng.
Vì thấy Chu Đồng Bằng té xỉu cho nên hội nghị quý lần này cứ thế mà bị hủy, nhưng cái gì nên nói thì cũng nói rồi, nên làm cũng làm rồi, cuối cùng Chu Đồng Bằng được nhân viên y tế khiêng ra đầy gian nan, tâm tình của Gia Cát Phong có thể nói là sướng tới tầng mây nào rồi.
Chu Đồng Bằng được khiêng xuống đưa đi bệnh viện, người trong phòng họp cũng tản ra, nhưng họ không vội rời khỏi mà nhao nhao đến trước mặt Ngụy Sâm, rất là hoà thuận vui vẻ nói chúc mừng với y, những người này đều là người mau quên, vài tâm tư bẩn thỉu lúc nãy khi hội nghị bắt đầu đã bị quên mất tăm.
Ngụy Sâm lạnh mặt ứng phó những vị đồng nghiệp này, nhưng cũng không biểu hiện ra tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuc-tri-sung-hon/2524729/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.