---------
"Tôi thấy nó cũng chỉ có vẻ bề ngoài thôi. trông thì kim quang lóng lánh nhưng bên trong làm bằng bùn nhão, cậu xem đi, giờ mới chỉ là một chút sóng nhỏ thôi mà nó cũng đã không tự gánh nổi rồi." Hà Khoa Cường hài lòng gác chân lên bàn, vẻ mặt đắc ý, "Nhưng mà, nói thật ra thì có phải cậu còn dùng mánh khóe khác không? Nếu không không thể nào mà công trạng không tăng, tháng này cũng đắt hàng lắm."
Trong điện thoại truyền đến tiếng cười của tổng thanh tra phòng tiêu thụ, đại biểu cho loại ý ngầm hiểu nhau.
Gã chỉ đè tiêu thụ tháng này xuống, hơi khống chế một khoản thôi. Mùa tiêu thụ đắt thì như thế nào? Sổ kế toán còn đang nằm trong tay gã, gã nói tăng cho dù không tăng, gã nói giảm thì chắc chắn sẽ giảm!
Đấu với gã à? Cũng không thèm coi lại bản thân mình coi tới đâu?
"Coi như là lần này tổng giám đốc nhìn lầm, qua mấy ngày nữa tới hội nghị quý sẽ có chuyện vui để xem cho coi." Tiếng cười âm hiểm của tổng thanh tra phòng tiêu thụ trong điện thoại phát ra, không cần nghĩ cũng biết bây giờ vẻ mặt của gã trông như thế nào.
Hà Khoa Cường cũng không nhịn được cười ha ha lên, chỉ cảm thấy vị trí tổng thanh tra phòng thị trường ngày càng gần gã, gần tới nỗi vươn tay là có thể đoạt được.
Mà giờ khắc này, Ngụy Sâm trong văn phòng tổng thanh tra phòng thị trường chỉ cách Hà Khoa Cường vẻn vẹn có một bức tường, cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuc-tri-sung-hon/2524723/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.