Sao mà Ngụy Sâm không nghe ra ý trong lời của Ngũ Tử Khang cho được, y lạnh lùng nhìn thoáng qua Ngũ Tử Khang, coi như là cảnh cáo Ngũ Tử Khang.
Ngũ Tử Khang bị Ngụy Sâm nhìn chòng chọc đến lạnh sống lưng, chỉ tưởng là Ngụy Sâm bị mình đạp trúng chỗ đau nên có hơi thẹn quá thành giận, trong lòng không khỏi hớn hở, rồi sau đó liền chủ động tiến đến trước mặt của Trần Lê, không kềm chế được mà cười nói: "Chào cậu nhá, tôi là bạn thân của A Sâm, tôi tên Ngũ Tử Khang. Nếu cậu kết hôn với A Sâm rồi vậy cậu cũng là bạn tốt của tôi." Ngũ Tử Khang thầm nghĩ, Ngụy Sâm không hài lòng về hôn sự của y và Trần Lê, vậy gã cũng có thể cậy chuyện trước mặt Ngụy Sâm, mặc dù không gây ra hậu quả gì nhưng có thể chặn họng Ngụy Sâm thì cũng ngon rồi.
Nhưng mà Ngũ Tử Khang chưa vui được bao lâu thì một chén canh ấm bay ào tới tạt vào mặt gã, bị canh tạt đầy mặt, kiểu tóc dùng gel cố định cũng bị chén canh này làm cho ướt nhẹp, mất đi hình dáng ban đầu, nằm chèm bẹp xuống đầu của Ngũ Tử Khang, còn đang nhiễu nước xuống, trông nhếch nhác vô cùng.
Thì ra lúc ấy Trần Lê đang bưng canh uống, thấy có người lại gần mình, theo bản năng trốn về sau, chén canh trên tay Trần Lê theo động tác của cậu mà văng ra, đúng lúc hạ cánh lên mặt của Ngũ Tử Khang.
Ngón tay của Ngũ Tử Khang siết chặt vang tiếng rốp rốp, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuc-tri-sung-hon/2524693/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.